“Xin lỗi… Em… Lập tức… Chuẩn bị cho tốt… A…ha…” Lâm Văn Tịch nhanh chóng bỏ rau đã bị bóp nát ra, cố gắng tiếp tục rửa rau. Nguyên tắc cơ bản của tiểu người hầu, hoặc coi như là như vậy, đó là không có thể để chủ nhân đói bụng a. Mặt sau bị chủ nhân thao, trên tay lại không thể nhàn rỗi, Lâm Văn Tịch muốn chuyển động, kết quả nam nhân trừu sáp trong mặt sau, thiếu chút nữa đã khiến chân cậu trở nên mềm nhũn.
“A…ha… Chủ nhân dừng… Dừng một chút… A…”
“Không được nha. Tiểu người hầu không thể yêu cầu chủ nhân.” Nam nhân cười xấu xa xoa nắn phía trước đang run rẩy của cậu.
“Thế nhưng… Ưm… A… Như vậy… Làm sao em… A… Đi… Xào rau được…”
Thực sự muốn xào rau a? Bé ngốc này. Lê Diễm cười thầm. Thực sự là đáng yêu muốn chết mà. Bị thao thành như vậy còn có tâm tư xào rau, xem ra chính mình thiếu nỗ lực rồi a.
“Muốn xào thì cứ đi xào a, yên tâm, thịt heo bổng của chủ nhân sẽ tùy thời thỏa mãn tiểu tao huyệt của em.” Nam nhân một bên cười, một bên chuyển động thao Lâm Văn Tịch, còn cố ý gia tăng lực đạo.
“A…ha… A…” Căn bản là Lâm Văn Tịch không thể tập trung lực chú ý được, cảm giác được mặt sau đều bị thao nát, cự đại của nam nhân còn đang cắm trong người mình, còn không ngừng đánh lên một điểm, bởi vì vui vẻ, phía sau đã phân bố ra rất nhiều dịch thể, nam nhân cũng càng sáp càng thuận, cái loại cảm giác khó chịu lúc ban đầu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477289/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.