Nhìn thấy nam nhân muốn giúp mình mặc cái này, Lâm Văn Tịch liền luống cuống, cái thứ đồ *** đãng thế này đây làm sao có thể…
“Đều đã mặc váy vào rồi, nhưng thứ này lại không thể được…”
“Vậy em dự định sẽ không mặc qυầи ɭóŧ sao? Tuy rằng tôi cũng không ngại đâu.” Nam nhân cười tà, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ cởi thôi.
Lâm Văn Tịch biết hiện tại phía dưới của mình đang trống trơn, thời điểm nam nhân xoay người mình qua cậu đã xấu hổ không chịu được, không mặc thứ gì cũng không được a, thế nhưng lại không muốn mặc cái này đâu…
Đột nhiên nam nhân duỗi tay tới, sờ lên cái mông trần trụi của Lâm Văn Tịch một cái, ừm vừa nãy đã muốn sờ sờ một chút, quả nhiên độ co dãn phi thường tốt. Lúc nam nhân làm loại chuyện *** loạn này gương mặt vẫn cứ ưu nhã bình tĩnh, khiến cho trong lòng Lâm Văn Tịch cảm thấy tức giận, đáng giận nhất chính là, nam nhân vừa làm cái hành động đó cậu liền có cảm giác, không cẩn thận “A” lên một tiếng, thanh âm kia cực kỳ giống rêи ɾỉ. Hoặc là nói, đó chính là rêи ɾỉ đi.
“Mặc vào.” Thanh âm của nam nhân đã có chút khàn khàn. Hôm nay thỉnh thoảng Lâm Văn Tịch lại đi khiêu chiến sự chịu đựng của mình a. Lê Diễm kéo “tiểu hầu gái” qua trước mặt, trực tiếp hôn xuống, thừa dịp lúc Lâm Văn Tịch sững sờ liền vói đầu lưỡi đi vào, đều quét qua từng ngóc ngách một lần.
“Ưm… Hmm…” Chờ đến khi Lê Diễm buông cậu ra, đầu óc của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477277/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.