Chờ đến ngày hôm sau tỉnh lại, Lâm Văn Tịch nhớ tới ngày hôm qua mình đã làm những gì với nam nhân, trên mặt truyền đến từng đợt từng đợt lửa nóng, tại sao mình có thể làm như vậy cơ chứ… Chủ động nói muốn “giúp” anh âsy… Hơn nữa còn liếm… Cái kia của nam nhân… Sau đó còn cảm thấy… TϊиᏂ ɖϊ©h͙ của nam nhân… Không khó ăn nữa. A a… Lâm Văn Tịch cảm thấy mình xấu hổ đến sắp chết rồi, không còn mặt mũi nào để nhìn Lê Diễm nữa, nếu như có khả năng cậu thật muốn chốn trong chăn không đứng dậy, nhưng cuối cùng Lâm Văn Tịch vẫn là không tình nguyện giùng giằng rời khỏi giường, cậu phải đi chuẩn bị bữa sáng cho nam nhân…
Hôm nay Lâm Văn Tịch quyết định làm món bánh bao chiên, kỳ thực cậu biết trước đây nam nhân chưa từng ăn bữa sáng Trung Quốc, thế nhưng cậu thực sự không biết làm món Tây, cho nên rất sợ khi nam nhân ăn sẽ cảm thấy ngán, cậu luôn luôn thay đổi phương pháp để làm điểm tâm cho nam nhân, có một ít là trước đây khi cậu làm thêm ở một quán ăn học được, chẳng qua là lúc đó không có tiền mua nguyên liệu nấu cho mình ăn, hiện tại vừa vặn có thể dùng được, tuy rằng không biết mình sẽ làm ra cái gì, thế nhưng… ít nhất … Cậu đã rất dụng tâm rồi.
Thức dậy thật sớm để nhào kỹ bột mì, lên men, sau đó bắt đầu cho vào nồi hấp, trong lúc chờ nó chín, Lâm Văn Tịch bắt đầu nấu đậu nành để làm thành sữa.
Lâm Văn Tịch rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477272/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.