“Thế nhưng… Tôi cái gì cũng làm không được…” Lâm Văn Tịch có chút tự ti cúi đầu.
“Không có a, đêm qua em làm rất khá.” Lời nói mập mờ của anh khiến cho Lâm Văn Tịch xấu hổ đến đỏ mặt. Lê Diễm cũng không tiếp tục trêu chọc cậu nữa.
“Lát nữa tôi phải đi làm, đúng rồi có phải chân của em bị phong thấp không? Để tôi gọi Hạ Quân Dương đến giúp em xem một chút.”
“A?” Lâm Văn Tịch không biết vì sao nam nhân lại biết chân mình có vấn đề, cậu có chút kinh ngạc nhìn anh. “Cái kia… Sao anh lại biết…”
Thấy nam nhân không trả lời mình, Lâm Văn Tịch liền vội nói: “Kỳ thực không cần đâu, đã qua rất nhiều năm rồi, có lẽ hiện tại không thể chữa khỏi.”
“Châm cứu và mát xa có thể trị hết.”
“Quá phiền toái…”
“Không sao cả. Cái tên Hạ Quân Dương kia cả ngày đều rãnh rỗi đến buồn chán. Để cậu ta xem giúp em một chút cũng tốt.”
Lê Diễm không cho cậu có cơ hội cự tuyệt, liền xoay người ra khỏi phòng. Lần thứ hai anh tiến vào còn mang theo cả bữa sáng trong tay, kỳ thực anh không thích ăn uống tại phòng ngủ, luôn cảm thấy như vậy sẽ rất dơ, thế nhưng bé con không thể xuống giường được, cũng không có biện pháp nào khác cả.
Đặt thức ăn ở trên bàn cạnh giường, Lê Diễm thản nhiên nói, “Tôi đi làm đây. Điện thoại di động để ở chỗ đó, có chuyện gì liền gọi cho tôi.”
Lê Diễm vừa nói xong, Lâm Văn Tịch nhìn về phía điện thoại di động ở bên cạnh, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477265/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.