“A…ha… Chủ nhân… Thật kỳ quái… Ưm a… Em sắp chết… A… Ưm… A…”
“Hai cái miệng nhỏ nhắn còn chưa có thỏa mãn đâu, làm thế nào mà chết được đây.”
“A… Đừng nói nữa… A…” Lâm Văn Tịch chảy nước mắt, cảm thấy toàn thân mình đều trở nên thật kỳ quái, nhất là ở mặt dưới, nóng hừng hực, phân thân thô to của nam nhân ra vào, mang đến cho cậu một loại cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ có.
Mặt trước của Lâm Văn Tịch không ngừng mấp máy, cảm giác được mình lại muốn bắn thêm lần nữa rồi.
“A… Đừng … nữa… Lại muốn… Bắn… A…ha…”
Đột nhiên Lê Diễm đưa tay nắm lấy phân thân nho nhỏ của cậu, “Hiện tại cũng không thể bắn quá sớm a.”
Đột nhiên bị ngăn chặn, Lâm Văn Tịch cực kỳ khó chịu, mặt sau không ngừng bị đâm vào, du͙© vọиɠ bắn tinh ở phía trước lại càng ngày càng mạnh.
“Buông… Buông ra… A…ha… A… Cho em… A…”
“Bảo bối, không phải là đang cho em hay sao? Vẫn chưa đủ hả?”
“A a… Không phải… Cái này… Buông ra… A…”
“Thật sự rất muốn bắn?”
Lâm Văn Tịch dùng sức gật đầu, hai mắt đẫm lệ mờ mịt nhìn Lê Diễm, biểu tình khó nhịn kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đến thần kinh của Lê Diễm. Dồn sức lực đỉnh một lần vào chỗ sâu nhất trong thân thể Lâm Văn Tịch. Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy ruột mình đã bị đâm đến thủng luôn rồi.
“A nha! A… Không… Quá sâu… A…”
Lần trước lúc làm với cậu căn bản là anh không giống như bây giờ. Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy lần này nam nhân xấu xa hơn nhiều lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477263/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.