Vào lúc Lâm Văn Tịch mở cửa ra, hoàn toàn bị gϊếŧ đến không kịp trở tay. Nhìn thấy nam nhân trước mặt tuy rằng nhìn ra được một ít dấu vết phong sương thế nhưng vẫn rất đẹp trai và uy nghiêm với cô gái lần trước “yêu đương vụиɠ ŧяộʍ” cùng Lê Diễm đang đứng bên cạnh, bởi vì kinh ngạc quá độ nên não bộ của Lâm Văn Tịch chưa kịp xử lí xong tình huống hiện tại, hoàn toàn đã quên mất hành động cùng với việc thân phận của mình chỉ là một người giúp việc mà thôi.
“Tiểu Diễm, đây là…”
“À. Con thuê người giúp việc.” Lê Diễm nhìn bộ dáng ngơ ngác của cậu bé, nhanh chóng nhắc nhở cậu, “Văn Tịch, đây là ba của tôi.”
Lâm Văn Tịch lập tức phản ứng lại, ý thức được chính mình vừa mới thất lễ, nhanh chóng cúi đầu chuyển tầm mắt lên trên sàn nhà. “Chào bá bá.” Căn bản là Lê Diễm không có đề cập tới chuyện ba của anh sẽ đến đây, làm hại mình một chút chuẩn bị cũng không có…
“Ừ.” Lê Tông Sinh lãnh đạm đáp trả, biểu tình không khác gì con trai của mình.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh đi lấy dép a.” Nghe thấy Lê Diễm nói, Lâm Văn Tịch nhanh chóng ngồi xổm xuống mở tủ giày, lấy dép để đi trong nhà ra.
“Tại sao lại làm việc không nhanh nhẹn như thế.” Lê Tông Sinh có chút cau mày nói. Tay cầm dép của Lâm Văn Tịch có chút cứng đờ.
Lê Diễm không nói gì thêm, chỉ đứng ở cạnh cửa, nhìn đứa nhỏ bận rộn làm việc.
“Tiểu Diễm, cậu ta bao nhiêu tuổi vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477257/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.