“Đang suy nghĩ gì vậy?” Lúc Lê Diễm vừa vào phòng liền thấy ngay Lâm Văn Tịch đang ngồi trên giường còn mang theo biểu tình có chút bi thương.
“Không có…” Đột nhiên nam nhân tiến vào, Lâm Văn Tịch lại càng thêm hoảng sợ. “Hạ thúc thúc đâu?”
“Cậu ấy đã về rồi.”
“À.”
“Hình như ban nãy cậu không mấy vui vẻ ha, đang suy nghĩ gì vậy?”
“Không có…” Lâm Văn Tịch lắc đầu theo bản năng, nhưng sau đó lại nghĩ tới một vấn đề, “A Diễm…”
“A Diễm?” Nhất thời ánh mắt của Lê Diễm trở nên sắc bén, Lâm Văn Tịch hơi rụt người một chút, vội cảm thấy hối hận.
“Ặc… Xin lỗi… Tôi không nên gọi như vậy…” Quả nhiên là bởi vì bọn họ vẫn còn chưa được thân thiết cho lắm đi? Cho nên nam nhân mới không chấp nhận được…
“Là cái tên Hạ Quân Dương kia kêu cậu gọi như vậy sao?” Thanh âm của Lê Diễm trở nên lạnh lùng, khiến Lâm Văn Tịch sợ đến nổi càng thêm khẩn trương. Chỉ có tên kia mới có thể thường xuyên gọi anh là A Diễm để chọc tức anh thôi, cậu ta biết rõ anh ghét nhất bị người khác gọi như vậy mà. Nghe thế nào cũng giống như tên của mấy chú chó vậy.
“Làm sao anh biết?” Lâm Văn Tịch chớp chớp đôi mắt to tròn, “Anh ấy nói … Tất cả mọi người đều gọi như vậy…”
“Sau này đừng nên tin lời nói của tên kia nữa. Cậu cứ kêu tôi Lê Diễm đi.”
“Dạ.” Lâm Văn Tịch cúi đầu, “Đúng rồi… Có phải anh sắp sửa kết hôn rồi hay không?” Lê Diễm sửng sốt một chút, nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477254/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.