Xe thắng gấp, đầu Mop thiếu chút nữa là đụng ngay vào kính chắn gió.
Tianya nhìn chằm chẳm vào chướng ngại vật suýt gây tại nạn giao thông cách đó khoảng năm thước, vẻ mặt tức giận và bất đắc dĩ.
“Baidu? !” Mop nhảy xuống xe, bổ nhào đến, “Sao anh lại ở chỗ này?”
Đây là ngoại ô nha, sao anh có thể lết tới đây được? Cái tên ngu ngốc nhà anh sao lại ăn mặc mỏng manh như thế kia? Chẳng lẽ không sợ cảm lạnh ư?…
Câu còn chưa kịp nói ra thì đã biến thành sự thật. Sau khi Baidu hắt xì một cái rõ to thì ánh mắt dại ra thêm một phần.
Tianya vươn đầu: “Kéo cậu ta lên xe mau!”
.
“Đúng vậy, bây giờ cậu ấy đang sốt cao, đang ở nhà Mop… Là nhặt được trên đường đó, tớ cũng không biết trước đó có bị ai bắt cóc không nữa… Không cần kích động như vậy, tớ đùa đấy… Nói chung là giờ cho cậu địa chỉ nhà Mop này… Yên tâm, trước lúc cậu đến tớ sẽ rời khỏi đó…”
Điện thoại như vậy, thà là thông báo với tên Google rằng: “Baidu bị cảm rồi, cậu mau tới đây xem đi”, đằng này không chịu, bày đặt gọi tới để khiêu khích hắn: “Ê, tới đây nhanh coi, tớ mém đâm chết người nè, mau qua nhặt xác về đi”. Bất quá nguyên nhân làm Tianya khó chịu thì rành rành ra đó rồi. Tâm không cam lòng không nguyện mà cứu tình địch, cho dù bình thường có cố gắng hào hiệp đến cỡ nào đi chăng nữa, dưới loại tình huống này mà nói, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-voi-ten-google-hon-dan-kia-lao-tu-rat-thich-han-a/2178579/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.