“Rốt cuộc là sao? Sohu, chắc anh phải biết gì chứ?” Đối mặt với câu hỏi của Tencent và Mop mà ngay cả bản thân mình cũng chẳng biết câu trả lời, Sohu kích động vỗ bàn: “Đi, anh dẫn mấy đứa đi tìm NetEase!”
“Vừa nãy là NetEase gọi tới hả anh?”
“Ừ…” Sohu khó chịu, mấy vụ xử người như vậy mà tên kia dám giấu mình, “Giọng gã nghe có vẻ sảng khoái lắm, thiệt muốn đấm phát chết luôn ghê…”
.
.
Năm phút trước, toàn bộ trang web Yahoo bị tê liệt; năm phút sau, kẻ nào đó đắc ý dào dạt gọi điện đến.
“Uây ~ Yahoo à! Cậu vậy mà cũng có ngày hôm nay ha! !”
“… NetEase, là anh làm?!”
“Thấy sao? Hiệu suất cao hơn cậu nhiều ghê ha! Có muốn tôi chỉ cho cách khôi phục lại trang web không? Đầu tiên…”
“Mày câm cho tao! Đừng quên tư liệu khách hàng của mày còn nằm trên tay tao đấy!”
“A! Lâu như vậy mà cũng còn nhớ sao?! Mày cũng chẳng chịu dùng đầu nghĩ cho kỹ lại gì cả, nếu không nắm chắc mười phần thì làm sao tao lại hack web mày nhỉ? !”
“… Ý gì?”
“Dù sao thì mày cũng đóng cửa trang web rồi mà, đã dành thời gian kiểm tra kho tư liệu của mày chưa…”
Trợ lý hấp tấp xông vào cùng một xấp giấy tờ trên tay: “Sếp, dữ liệu đã bị xâm nhập…”
Yahoo nặng nề cúp điện thoại, mặt mày khủng bố đến mức doạ trợ lý sững sờ tại chỗ: “Tình huống tổn thất dữ liệu…”
“Cái đó… Có chỗ bị thiệt hại, nhưng không thể xác định được là có bị đánh cắp hay không…”
Yahoo đứng dậy đi nhanh ra khỏi phòng làm việc.
“Sếp… !” Trợ lý khó hiểu, việc đã đến nước này mà Yahoo lại còn muốn đi đâu chứ?
“Thông báo với toàn thể nhân viên, phải cố hết sức khôi phục lại trang web trong thời gian ngắn nhất. Nếu có ai hỏi thì hãy trả lời rằng web đang bảo trì.”
“Đã rõ ạ!”
Vậy là, trong quả đầu bốc khói ùn ùn lúc này của Yahoo chỉ còn mục tiêu kế tiếp. NetEase… Mày chết chắc rồi!
.
.
“Vì sao NetEase lại xuất đầu? Những kỹ thuật hacker đó rõ ràng không phải do anh cung cấp sao? Vả lại, xâm nhập lấy cắp dữ liệu của Yahoo và trả lại dữ liệu cho NetEase cũng là anh…” Myfreshnet hơi thắc mắc tại sao Google lại âm thầm làm những việc này.
“À…” Cười nhạt, “Âm thầm là để hắn không chú ý đến tôi…”
“Ơ? Để làm chi?” Vừa nói xong, Myfreshnet chợt giật mình, cái tên này, cái tên này không phải là một…
“Để sau này ra tay thêm lần nữa mới vui…”
Myfreshnet mặc niệm cho Yahoo. Đúng rồi, cái tên Google này là một phúc hắc công mà…
Cho nên mới nói, đừng có ngu dại mà chọc mấy thằng thù dai. Nói không chừng một ngày đẹp trời của mười năm nào đó, mấy đứa đang đi đường mà tự nhiên lọt cống thì không chừng là do thành quả ba trăm sáu lăm ngày tụng kinh của nó đó.
.
.
Cửa phòng NetEase bị một cước cực mạnh của Yahoo đá văng, nhưng NetEase lại hoàn toàn không nhìn đến kẻ đang tức sùi bọt mép mà chỉ lo tiếc thương cánh cửa thuỷ tinh mới thay: “Một cước kia của cậu là xâm phạm đến quyền tài sản của người khác đó, biết không…?”
Yahoo nắm lấy cổ áo của NetEase: “Tốt, tao đây rất hào hứng cho mày biết đây là hành động gì…”
“Mày không có lương tâm sao Yahoo…?” Gương mặt NetEase trầm xuống, vuốt ve tay của Yahoo, “Là đứa nào hack web tao trước? Mày không chịu xem kỹ nguyên nhân à?”
“Nguyên nhân á?” Yahoo cười lớn một tiếng, “Là do mày đi trêu hoa ghẹo nguyệt và cướp tình nhân của người khác chứ còn gì?”
“Không phải mày luôn mong được làm tiểu công sao? Vừa lúc tao làm cho tình nhân của mày nằm dưới đến phát nghiện đấy, sao không nhân cơ hội này mà chân chính biến nó thành tiểu thụ- thực hiện lí tưởng của mày luôn đi!”
Nhìn vẻ mặt tỉnh bơ cây mơ của NetEase, Yahoo chỉ cảm thấy huyết mạch toàn thân như bị lửa thiêu sạch bách. Cơn tức giận khiến hành động của hắn trở nên mất kiểm soát, bắt lấy cánh tay NetEase, định dùng một đòn karate vật mạnh gã xuống đất.
Nào ngờ NetEase phản ứng rất nhanh nhẹn. Gã đè lại cánh tay của Yahoo rồi thuận thế lách người về trước, chân trái nhắm ngay vào khoảng trống lộ ra mà đá một cú. Yahoo bị đá trúng thắt lưng, lảo đảo kêu thảm một tiếng, NetEase điêu luyện gạt chân hắn khiến trẻ trâu ngã lăn quay trên mặt đất.
Đầu nặng nề va vào cạnh bàn làm việc, Yahoo mắt nổ đom đóm.
“Lá gan của thằng ranh mày cũng không nhỏ nhỉ…? Dám bày đặt giở trò mèo ở trước mặt tao nữa…” NetEase nhìn chằm chằm vào mặt Yahoo đang cắn răng chịu đựng vì đau đớn. Lớn xác rồi mà chỉ toàn làm những chuyện khiến người ta tức hộc máu! “Không xem qua lai lịch của bố mà đòi chạy tới giáo huấn à? Lần này cho sáng mắt ra nhé…”
Tuy vừa thua cuộc mất hết mặt mũi, nhưng Yahoo vẫn ngoan cố rống cãi: “Thằng khốn kiếp… Tao nhất định phải khiến mày hối hận…”
“Nga ~~ chí hướng không nhỏ nhỉ?” NetEase nắm lấy mặt Yahoo, cười đểu, “Không bằng như vầy đi, tao đang đà thắng nên bành trướng một chút, cho mày hết hy vọng, trở lại thành thật làm tiểu thụ, được không nào?” Nói xong đưa tay làm bộ tháo cà-vạt của Yahoo.
Thật ra… NetEase thật ra chỉ tính dọa Yahoo mà thôi. Dù sao trẻ ranh Yahoo này chắc chắn sẽ không chịu thừa nhận thua gã, mà gã cũng chẳng có ý định khiến Yahoo từ thù trở thành bạn. Thế nhưng đời không như mơ, tình không như thơ… Chuyện đó đâu ai ngờ…
Sohu vừa kích động đẩy cửa ra thì thấy hình ảnh NetEase không chỉ đang nâng mặt Yahoo mà còn định cởi áo người ta… Thế là liền quay phắt lại phía Tencent đang tò mò ngó nghiêng xung quanh: “Con nít không được nhìn, không được nhìn! NetEase anh khoẻ không? Ồ còn chưa có bắt đầu kìa yên tâm bọn tôi đi đây anh cứ việc tiếp tục nhá! !” Nói một tràn xong liền định chạy áp đảo về để đăng tin mới.
“Chú quay lại cho anh!” NetEase buông tay đứng dậy, không thể để tên đó đi mà không giải thích một lời nào được !
Sohu che mặt nhưng vẫn cố nhìn: “Ai da da, anh làm như vậy mà sao không biết xấu hổ gì hết, bọn tôi đi ra ngoài không quấy rối mấy người nữa…” Sau đó hạ thấp giọng buông lại một câu, chỉ là những người nào có mặt ở đây đều vẫn có thể nghe được: “Cái câu nói…’Lúc không dùng được lời nói thì dùng ngay hành động’ thật là tinh diệu mà… Không hổ là điều dẫn đầu trong số ba mươi điều của sách lược thương mại kinh điển nha!”
NetEase thiếu điều phóng dao tới tấp: “Hàng họ của chú dựng lên trông cực kì chướng mắt đấy… Đưa anh thiến đi là vừa…” Nói xong định động thủ.
Xui một cái là, người không nghĩ sẽ xuất hiện lại xuất hiện. Sina đẩy Mop đang đứng chết trân ở cửa ra: “Tôi hỏi nè, có chuyện gì vậy?”
Phản ứng đầu tiên của NetEase chính là muốn chặn cái mỏ bà tám của Sohu lại, đáng tiếc quá muộn, Sohu cẩu thả lên tiếng: “A…Sina… Ui da!”
Bị giẫm một cái nên đương nhiên là đau rồi.
Sohu nhìn vẻ mặt cảnh cáo của NetEase, đắc ý. NetEase nhìn vẻ mặt viết bốn chữ “Bắt gian tại giường” của Sohu, hết cách.
Sina nhìn ai nấy đều tự động câm miệng, cảm thấy không ổn, cúi đầu thấy Yahoo ngồi dưới đất, quần áo xộc xệch. “Đã hiểu. Đi trước đây.”
Cậu hiểu cái gì mới được chứ? ! Lòng của người còn lại trong phòng đang hò hét .
NetEase nhìn Sina lần thứ hai xoay người rời đi, ngực chợt dâng lên một cảm giác uể oải khó tả. Sao cuối cùng lại thành ra như vầy?
Sohu vô cùng hài lòng với cái miệng của mình, đưa tay vỗ vỗ NetEase: “Này, sao lại không đuổi theo giải thích?” Dù sao thì đây mới là tình tiết kinh điển của vở kịch nha.
“Quên đi…” Nụ cười khổ sở của NetEase khiến Mop có hơi chướng mắt. Không đợi NetEase lên tiếng, cậu lao ra khỏi gian phòng, không biết chạy đi đâu.
Lại thêm một người nữa bỏ đi… Cũng “ít có” đúng lúc lắm… NetEase căm giận nhìn Yahoo chậm rãi đứng lên, đều là do tên quỷ này làm hại hết!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]