“Oa ha ha ha…” Ăn no, ngủ ngon…
NetEase lười biếng mở mắt, nhìn đồng hồ: 11.45 am.
Chết, đã giờ này rồi sao…? Mà thôi, bên công ty hẳn là không có vấn đề gì đi, đây cũng không phải lần đầu tiên nghỉ làm, cùng lắm là bị bọn kia giễu cợt một trận thôi…
Thoả mãn ôm lấy cục cưng còn say ngủ đang cuộn tròn trong lòng mình, NetEase cảm thấy hạnh phúc như một đoá hoa nhỏ…
“Đang nghĩ gì vậy, cười đần cả mặt ra….”
NetEase cúi đầu, nhìn Sina vừa tỉnh giấc: “Bị em bắt gặp rồi… ha ha…”
Đồ mê trai… Sina chợt rùng mình. Rốt cuộc là mình bị gì mà lại hành động ngu ngốc như vậy hả trời…? Bây giờ vẫn đang bị tên vô lại này ôm chặt cứng này, đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra…?
“Mấy giờ rồi?” Sina cố gắng ngồi dậy.
“Mười một giờ sáng.”
“Gì cơ? !”
Nếu cánh tay NetEase không giữ chặt trên lưng Sina thì, uây, Sina đã sớm nhảy dựng lên mà mặc quần áo rồi phắn nhanh đến công ty rồi.
“Em gấp cái gì chứ, đến công ty trễ như thế cũng chả có ích gì. Để ngày mai giải thích với nhân viên là được rồi.”
“Ngày mai? !” Sina giãy dụa không thành công, chỉ còn cách sử dụng ánh mắt để công kích, “Gì mà ngày mai! Vậy còn chiều nay đâu, bị anh ăn luôn rồi hả?”
NetEase lại cười gian: “Đúng vậy Sina, đúng là bị anh “ăn” đó…” Nói nói, tay lại bắt đầu không an phận.
Sina thầm mắng mình một vạn lần mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-voi-ten-google-hon-dan-kia-lao-tu-rat-thich-han-a/2178553/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.