Giáng sinh đến gần, không khí trên đường phố ngày càng nhộn nhịp háo hức. Tuy Giáng sinh không phải ngày lễ truyền thống của Trung Quốc, nhưng mấy năm gần đây, càng ngày càng nhiều người biết rằng vào ngày hai mươi lăm tháng mười hai ở phương Tây có một ông già râu bạc áo đỏ sẽ cưỡi xe tuần lộc bay khắp nơi để tặng quà cho trẻ em ngoan ngoãn. Huống hồ so với lễ tình nhân, Giáng sinh thích hợp hơn hẳn về khoản tụ tập vui chơi của mọi người.
Đúng vậy, có đôi khi ngày lễ kiểu này, chỉ là một cái cớ để tụ hội mà thôi.
“Thư mời dự tiệc á?”
“Vâng ạ. Bên trên có mời Sếp đến dự, thời gian là chiều tối ngày hai mươi bốn.”
“Ai gửi đến thể?”
“Là ngài Google ạ.”
“…”
Trợ lý nhìn Sohu, ánh mắt nhất thời 囧囧.
“Rốt cuộc có nên đi hay không đây? Ờm… Nếu như có chút kịch để xem thì cũng đáng… Cơ mà chỉ số mạo hiểm hơi bị cao…”
Trợ lý không chút tâm tình nào để nghe Sohu diễn một tuồng Xuý Vân giả dại. “Vậy… thưa Sếp, tôi giúp ngài viết lịch công tác nhé.”
.
.
“Myfreshnet à, Google có gửi thiệp mời dự lễ Giáng sinh cho cô không?”
“Có a…”
“Sao lại xà rần như thế nhỉ?”
“Vừa nghĩ đến việc chứng kiến cái Hồng Môn Yến kia là tôi thấy sờ sợ không muốn đi rồi…”
“Ôi! Nghe giọng buồn nôn quá! ! !”
“Dạo này bị chúng nó vờn qua vờn lại riết mệt quá, ngồi ở nhà viết văn dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-voi-ten-google-hon-dan-kia-lao-tu-rat-thich-han-a/2178533/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.