Mọi thứ Uyển Ngư điều phải tự mình làm hết tất thảy, khi cô đã nhận thức được mọi chuyện cô phải tự lo và tự bương chải để kiếm tiền gửi về quê.
Vì dưới quê Uyển Ngư cha mẹ lúc nào cũng bị khinh bỉ bởi những người trong dòng họ, nhất là bên nội của cô.
Vì Uyển Ngư muốn ba mẹ có cuộc sống an nhàn nên cô phải lao lực mà kiếm tiền, cho nên cô tự lập từ rất sớm.
Lúc sao Mạch Ngôn cũng lau khô tóc cho Uyển Ngư xong, cô định đem đi khăn đi cất thì bị Mạch Ngôn vòng tay là ôm lấy cô.
Mất đà nên Uyển Ngư ngã vào lòng của Mạch Ngôn, anh liền ôm lấy cô rồi nhắm mắt, cô cũng không để ý mà còn mỉm cười vui vẻ mà ôm lại anh.
Có thể Uyển Ngư đã dần mở lòng với Mạch Ngôn và cũng dần yêu lấy người đàn ông này mất rồi.
Nhưng chuyện tỏ tình thì cứ để sau vậy trước mắt cứ tận hưởng rồi tính tiếp, cho đến sáng sau…
Uyển Ngư mở mắt liền nhìn sang bên cạnh nhưng chẳng thấy ai cả, cô lật đật chạy khỏi giường rồi nhanh chóng vào phòng tắm.
Xong xuôi cả rồi Uyển Ngư liền dọt lẹ xuống dưới nhà rồi nhắm phòng bếp đi thẳng vào, vừa vào dã thấy hai bóng dáng quen thuộc.
Uyển Ngư liền bẽn lẽn đi đến rồi khẽ lên tiếng gọi.
" Mẹ…cần con phụ không ạ "
Mẹ Uyển Ngư nghe tiếng cô gọi thì cũng quay lại rồi bà khẽ đánh nhẹ vai cô cái rồi nói.
" Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-toi-lam-viec-co-chut-khong-binh-thuong/3493451/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.