Mạch Ngôn cười nhẹ rồi liếc nhìn Uyển Ngư phía sau đang lo lắng.
" Con bao nhiêu tuổi rồi? Con tên gì? "
" Mẹ...mẹ hỏi từ từ thôi, hỏi vậy sao anh ấy trả lời hả mẹ "
Mẹ Uyển Ngư nhìn sang cô cười tươi rồi nói.
" Mẹ xin lỗi "
" Dạ con hiện tại 24, con tên Mạch Ngôn thưa bác "
Mạch Ngôn cười nhẹ mà trả lời câu hỏi của mẹ Uyển Ngư, còn cô nhìn hai người họ nói chuyện vui vẻ mà suy nghĩ.
Chắc do Uyển Ngư suy nghĩ nhiều rồi, hai người họ nói vui vẻ quá trời vậy mà.
" Không ngờ tuổi con còn trẻ vậy mà đã tài giỏi như thế, bác gửi con gái ở đây cũng yên tâm hơn "
" Vâng bác cứ yên tâm con sẽ chiếu cố con gái bác thật tốt "
Mạch Ngôn vừa nhìn vừa nói rồi lại nhìn sang cô mà mỉm cười khiến cô tức đến tím cả người, còn anh thì nói cười thoải mái.
" Được con nói vậy thì bác yên tâm rồi "
Rồi nhìn tình hình này Uyển Ngư đã trở thành con rơi của mẹ cô mất rồi à, cô hậm hực dậm chân vài cái rồi đi vào bếp dọn bát đem lên.
Mẹ Uyển Ngư liền thấy cô tỏ thái độ không tốt trước mặt Mạch Ngôn liền lườm cô rồi mắng cô.
" Con làm gì vậy hả Ngư Ngư? Sao lại bất lịch sử trước mặt người khác chứ? "
" Con không có thưa mẹ đại nhân "
Uyển Ngư từ trong bếp mà vọng ra.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-toi-lam-viec-co-chut-khong-binh-thuong/3493449/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.