Tầng này đặc biệt có sân thượng rất đẹp, như khu vườn mini vậy, mặc dù là buổi tối nhưng nhờ những ánh đèn Uyển Ngư có thể thấy.
Buổi tối nhìn nó rất đẹp nếu là buổi sáng không biết khu vườn này đẹp đến cỡ nào nữa, Uyển Ngư ngồi đối diện với Mạch Ngôn.
“ Em thích chỗ này chứ? “
“ Ừm...thích nhưng mà anh dẫn tôi vào đây...tôi không có tiền để trả đâu đấy “
Mạch Ngôn nghe Uyển Ngư nói thì liền mỉm cười nhẹ.
“ Em đừng lo, tiền bạc em không cần phải lo đâu em cứ ăn thoải mái “
“ Thật sao? “
“ Thật, tôi đùa em sao? “
Uyển Ngư cũng chẳng nói gì thêm mà đứng lên đi đến cạnh lan can mà ngắm những hoa hồng đang nở rực.
Những hoa hồng ở đây được người ở nhà hàng này chăm sóc rất cẩn thận đây mà, Uyển Ngư cứ mãi mê ngắm nhìn những hoa hồng mà không hay biết gần đó có một cánh tay đèn xì xì.
Cánh tay ấy rất nhiều lông, có thể thấy da và xương thôi móng tay đen ngòm còn rất dài nữa.
Uyển Ngư chẳng để ý cứ mãi nhìn và ngửi những hoa hồng đó và rồi cô thấy cánh tay đấy ở trong những hoa hồng đó.
Uyển Ngư liền la lên một tiếng thất thanh làm cho Mạch Ngôn phải nhìn cô rồi đi đến.
“ Em sao vậy? “
Uyển Ngư nghe được giọng Mạch Ngôn liền quay lại ôm lấy anh, giọng sợ hãi tay chỉ đến chỗ cánh tay lúc nãy.
“ Cánh...cánh tay “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-toi-lam-viec-co-chut-khong-binh-thuong/3489135/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.