Chắc là họ không làm gì Ngọc Tuyết đâu, vì cô gái nọ đi chung với người nam nhân đó thì chắc không chú ý đến người khác đâu.
Trấn an xong Uyển Ngư thở hắc ra một hơi đi lại ghế ngồi rồi ngửa đầu ra phía sau mà thư giản chút, khi cô mở mắt ra nhìn lên trần của khách sạn.
Uyển Ngư liền không tự chủ mà thét lên và ngã xuống ghế, trên trần khách sạn rất cao kia có một người đu trên đó.
Và người đó không ai khác là cô gái lúc nãy mà Uyển Ngư đã gặp đi cùng nam nhân kia, cô nhìn cô gái đó mà sợ hãi mồ hôi trên cô thi nhau mà rơi lã chã trên trán.
Cái quỷ gì thế này? Uyển Ngư đang thấy cái gì thế kia? Con người chắc không đu được như thế đâu, như vậy...như vậy chỉ có ma quỷ mới làm được điều này mà thôi.
Uyển Ngư sợ đến độ cơ thể cô liền tê cứng lại hết, miệng cũng chẳng thét ra được lời nào cả, nước dãi của cô gái đó chảy ra và nhỏ thẳng vào mặt cô.
Nó thật kinh tởm, nó có mùi rất hăng nhìn kỹ thì nước dãi của cô gái đó có màu đỏ Uyển Ngư liền nghĩ tới đó chính là máu, nghĩ tới đó cô liền sợ hãi thêm.
Đôi mắt thăm xì xì và không có tròng chỉ có hai hốc mắt đen và sâu hoắm đang nhìn Uyển Ngư chăm chăm không rời khiến cô sợ hãi tột độ.
“ Mày thấy được bản thể thật sự của tao sao? “
Cô ta cất giọng âm vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-toi-lam-viec-co-chut-khong-binh-thuong/3489129/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.