Mấy câu nói đó vừa ra khỏi miệng, ở đây bốn người đang ngồi đều chấn kinh, bao gồm Tạ Dung. Từ trước đến nay nàng chưa bao giờ nhìn thấy con trai mình hoảng sợ như vậy.
Hoa Mai lập tức dừng gõ, Lâm Hinh cũng Dương Thông liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều nhớ tới hình ảnh ở trong phòng thẩm vấn vào mấy ngày trước, khi đó Trương Quân cũng từng nói với một cảnh sát khác những lời này.
Tạ Dung ngồi xuống bên cạnh con trai, nhẹ nhàng vỗ sau lưng hắn: "Không có chuyện gì."
Lâm Hinh nhìn thấy trên mặt Tạ Dung tràn đầy lo lắng, biết nàng thực sự sốt ruột, nhưng lúc này nàng nhất định phải cứng rắn lên, lúc này bọn họ không thể lùi bước.
Vì thế, nàng đợi sau khi Trương Quaan vừa hòa hoãn lại, liền nói: "Trương tiên sinh, thật sự rất xin lỗi, cảnh sát Trần cũng không biết ngươi sợ hãi âm thanh này như vậy."
Nàng ngừng lại một chút nói: "Bất quá, chúng ra thật sự rất cần ngươi phối hợp, bỏi vì chỉ có ngươi mới có thể giúp đỡ chúng ta tìm ra hung thủ năm đó đã giết hại Lục Hồng Vân." Giọng nói cực kỳ khẩn thiết.
Kỳ thạt, Trương Quân cũng không phải loại người không nói lý lẽ, ngoại trừ vừa rồi có một ít biểu hiện nóng nảy, hắn vẫn còn lý trí.
Mà ấn tượng của Lâm Hinh đối với hắn là trầm tĩnh.
Liền tính là vừa rồi có nhắc đến việc hắn ăn cắp, biểu hiện của hắn đều là bình tĩnh.
Sau khi Trương Quân bình phục tâm tình, giương mắt nhìn Lâm Hinh, nói: "Được rồi, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-tinh-noi-an/237680/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.