Quả lắc đồng hồ đung đưa từng tiếng lạch cạch, ngẫu nhiên trở thành âm thanh vang dội nhất trong bầu không khí lặng như tờ. Đã hơn năm phút trôi qua, đôi vợ chồng trẻ chưa nói với nhau một câu nào.
Trong quán trà vắng vẻ, mùi thơm của trà hoa nhài thoang thoảng bên mũi như liều thuốc duy nhất giúp trấn an tâm trạng của cả hai. Cuối cùng, Trần Thanh là người không thể chịu nổi cảnh tượng im lặng như cầm tù này trước. Cô nâng cốc trà lên rồi nhấp một ngụm, khi đặt cốc xuống, tiếng thủy tinh chạm vào nhau phá tan sự ngột ngạt.
Dương Nhật Đình ngước mắt lên, vô tình chạm phải ánh mắt của Trần Thanh đang dùng hết can đảm để nhìn anh. Anh lướt từ gương mặt xinh xắn không chút phấn son rồi từ từ đi xuống dưới, dừng trên bộ váy quá đỗi mộc mạc và giản dị. Thậm chí, anh còn nhìn thấy vạt váy của cô lấm lem những vệt màu xanh đỏ với sắc độ đậm nhạt khác nhau.
Trần Thanh thấy bí bách vô cùng trước ánh nhìn dò xét của Dương Nhật Đình, cứ như thể cho dù cô có mặc cả nghìn lớp áo nhưng vẫn trần truồng trước mặt anh vậy. Cô kéo váy ngượng ngùng che đi vết bẩn anh đang nhìn, sau đó mới hỏi một câu đi thẳng vào vấn đề: "Sao muộn thế này cậu còn qua đây?"
Dương Nhật Đình thu ánh mắt về. Anh chẳng hề lấy làm tức giận trước câu hỏi có phần ngốc nghếch bồng bột, ngược lại còn nở một nụ cười nhẹ nhàng. Người đàn ông tựa ra sau, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-thanh-am-dung-lai/2814224/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.