Nó đang thờ ơ bước đi sau sân trường, quên luôn cả lời dặn của Chính Nhân thì bỗng đâu một đám nữ sinh kéo về phía nó, bao vây nó lại. Nó dùng đôi mắt bạc lạnh lùng đánh giá đám con gái trước mặt. Cuối cùng rút ra kết luận: Ừm, là họ đang chơi đuổi bắt. @@
Ở đâu đó trên sân thượng, ánh nắng hắt vào một khuôn mặt đang nở nụ cười nham hiểm: "Đây là cái giá cô phải trả khi xem thường ta.".
"Nè học sinh mới! Nói chuyện chút đi!" Một giọng nữ lên tiếng, nó nhìn về phía giọng nói phát ra liền trầm trồ: Ồ, một con công!
"Ta biết cô?" Nó cất cái giọng âm u lạnh lẽo lên làm đám con gái đang hùng hổ này bớt đi mấy phần dũng cảm.
"Không nhưng...".
"Vậy xin phép.".
"Mày đứng lại đó! Dám xem thường bọn tao à?" Lại một giọng nữ khác vang lên, có điều nghe chua ngoa hơn, đanh đá hơn bội phần, "Mày dám dùng cái khuôn mặt tầm thường đó để quyến rũ Hội trưởng, lại còn dám ngồi cạnh Minh Luân, chọc tức cậu ấy.".
"Ta quyến rũ ai? Minh Luân là ai?" Cái này là nó không biết thật, phải hỏi lại để xác định rõ ràng.
"Mày... mày... Tụi bây còn đứng đó làm gì? Mau đánh chết nó cho tao!" Nhỏ đó giận tím mặt, hét lên ra lệnh cho đám đứng sau.
Hử? Hỏi không trả lời thì thôi, lại còn đòi đánh ta? Á à, kẻ cầm đầu đây ư? Phải hỏi cho ra nhẽ!
Nghĩ đoạn, nó liền lao tới túm cổ áo kẻ vừa hét ấy, ấn thẳng vào tường, nở nụ cười hình bán nguyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ta-gap-nhau-bunnyannie/1210270/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.