Sáng cuối tuần nó còn đang mơ màng thì điện thoại lại réo rắt kêu là điện thoại của Linh. Nó uể oải bắt máy:
- gọi gì sớm vậy má?
- Nay cuối tuần sang nhà Linh chơi nha. Qua đó rồi ăn cơm trưa với gia đình Linh
- Có vụ gì vậy. Cả lũ cùng đến nhà bà hả.
Linh ậm ừ:
- à không. Mình Hoàng thôi.
- Một mình ư? - nó thắc mắc
- Thì Linh hay có thói quen là mời bạn mới về nhà chơi ấy mà. Nhớ đến nhé. Không đến Linh giận đó.
Nó miễn cưỡng nhận lời vì thực sự nó cảm thấy rất ngại khi một thân một mình đến nhà đứa bạn gái như vậy. Nhưng tình hình này thì có lẽ nó phải đến thật rồi. Nó tặc lưỡi.
10h nó đứng trước cửa nhà Linh bấm chuông, có bà giúp việc ra mở cửa mời nó vào nhà.
- em chào a, a là a trai của Linh ạ. E chưa bao giờ nghe Linh kể là có a trai. Rất vui đc gặp a. E là Hoàng ạ.
Chững vài giây cậu con trai chừng hơn nó 3,4 tuổi mới trả lời:
- ừ. Đúng rồi. Cậu là bạn nó hả. Có việc gì vậy? Nó đang trong bếp. Bạn kiểu gì vậy? Gặp nó có chuyện gì không? Có bao giờ thấy nó dẫn bạn về cái nhà này đâu. Lần đầu tiên đó.
Chưa lần nào dẫn bạn về nhà ư? Sao Linh nói là thói quen của cô ấy mà? Nó còn đang ấp úng định trả lời những câu hỏi liên tiếp của a trai Linh thì a ta đã quay ngoắt đi chẳng mảy may đến sự có mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ta-cho-em/144850/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.