Linh tiếp chuyện:
- Là thế này.... hồi xưa, chuyện từ hồi ông bà mình, hình như có giúp gì đó cho gia đình bố mẹ chú Khang. Có ân nghĩa nên hai nhà gắn bó với nhau lắm. Đến thời này thì chú Khang vốn tính tình hiền hoà, vui vẻ mà lại rất tử tế nên vẫn rất thân thiết gia đình mình. Hồi Linh còn nhỏ là chú hay đến nhà tớ lắm nhưng bây giờ công việc bận rộn nhiều nên chú cũng chẳng còn mấy khi đến chơi nữa.
- Vậy là chú Khang không phải chú ruột cậu à?
- Ừ.
- Bảo sao hai người chả có cái nét nào giống nhau cả:)
- Nghĩ gì. Có cùng huyết thống đâu mà giống với nhau.
- Nhưng giờ chú ấy đang làm gì rồi. Tớ toàn để ý sáng ra đã mất tích mà tối muộn lại say mềm mới về. Chẳng lẽ lại là một tên nát rượu.
- Ông nghĩ gì vậy. Người ta đường đường là một giám đốc một ông sếp mà vẫn phải nghe lời con nhỏ này cho ông ở ghép cùng đấy ạ.
- Thật vậy á?
- Ông không biết đấy thôi. Tôi nhờ ba mẹ nói khó dữ lắm đó. Chứ đâu dễ gì mà chú ấy lại muốn ở ghép cùng với ai trong ngôi nhà của mình nữa. Chú ấy làm gì có ý định kinh doanh đâu mà.
- Vậy vợ con chú ấy đâu?
Giọng Linh trầm xuống:
- Chú ấy li dị từ lâu rồi vì hình như chú ấy phát hiện ra đứa con không phải của chú ấy.
- Rồi sao? Sếp này sếp nọ mà chịu cảnh ở một mình vậy sao? Chú ấy không bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ta-cho-em/144841/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.