8h chủ nhật, nó lại lầm lũi bước đi trên đường phố hà nội mà lòng nặng trĩu: " Haizz...chả nhẽ kiếm nhà trọ trên đất Hà thành lại khó khăn đến vậy sao?". Đang cắm cúi vào chiếc smart phone lướt facebook thì có ai đó chạy lao thẳng vào nó. Hai người ngã nhào. Người đàn ông trung tuổi vội đứng dậy vơ lấy chiếc catap luống cuống hỏi nó:
- Xin lỗi. Nhóc có sao không?
- Tôi không sao. Ông đi đứng kiểu gì vậy? Đang bực mình. - nó làu bàu.
Người đàn ông không trả lời câu hỏi của nó mà vội vàng:
- Không sao là tốt rồi. Thôi cố gắng chịu khó tý nha nhóc. Tôi đang vội.
Nói rồi nhoẻn cười ông ta lại hớt hải chạy vụt đi vẻ gấp gáp lắm.
- Định mệnh cái số chó cắn đeo bám đến bao giờ thế này. Hoàng ơi là Hoàng sao dạo này mày đen vê cê cê ra ấy.:(
Nó đứng dậy phủi quần áo rồi Lại bước đi thẩn thơ một lúc mới về đến phòng trọ cùng Quang. Vừa về thằng bạn đã hỏi han:
- Tình hình sao rồi mày. Kiếm được phòng chưa cu?
- Chán lắm. Mãi đéo tìm được. Thôi đành ở cùng mày vậy. Tao mệt mỏi với chuyện này lắm rồi. Quảng cáo 1 đằng đến nơi một nẻo. Đúng là cái thời đại, hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ.
- Thế mặt mày bị đứa nào đánh vậy? Hay ăn mảnh. Có con nào để đi du hí với nó. Ăn cái kết thâm mắt thế kia?
- Gì có con nào mà hú với hí. Tao thanh niên nghiêm túc mà.
- Không tin mnày soi gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ta-cho-em/144838/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.