Tần Uyển kinh ngạc nhìn Nguyệt Nhị, kêu lên:
“Nhị Tỷ, Tỷ thăng cấp nha/nh quá vậy.”
Nguyệt Thất nói:
“Tiểu Muội, con thăng cấp còn nha/nh hơn nữa. Biển sét khủng khiếp đến thế! Khí tức mạnh mẽ như vậy, Ma Tu thấy con chắc chắn quay đầu bỏ chạy.”
Nguyệt Tam và bọn họ đồng loạt phụ họa. Tử Nhất Nhất trên Chiến Thuyền giục giã:
“Đi thôi, muốn trò chuyện thì dùng Phù Truyền Âm mà nói.”
Nguyệt Đại và bọn họ từ biệt Tần Uyển, vội vàng lên Chiến Thuyền rời đi. Nguyệt Tiểu Bạch và Nguyệt Tiểu Hoa đi sau cùng. Sau khi lên thuyền, hai đứa lại đồng loạt quay đầu nhìn Tần Uyển, tâm trạng phức tạp nhất. Một ổ con cái, Tiểu Tứ và Tiểu Muội không ở gần.
Tiểu Tứ thì còn đỡ, theo Hắc Trưởng Lão ở Cẩm Châu, dưới sự chăm sóc của nhiều Tổ Tông Quỷ Hồ, yên ổn lắm. Còn Tiểu Muội thì lo lắng mọi chuyện, con đường tu luyện không giống mọi người, hành sự còn lỗ mãng, luôn luôn ở trong nguy hiểm, nhưng họ lại bất lực không thể bảo vệ.
Tần Uyển vẫy tay từ biệt Phụ Mẫu, ca ca tỷ tỷ, lại chắp tay với Điện Chủ Nguyệt Giao Giao, đưa mắt nhìn Phi Thuyền đi xa. Với sức lực một mình nàng, không thể cứu Thiên Tinh Giới.
Nàng chỉ có thể tra/nh thủ một chút thời gian cho Thiên Tinh Giới, người thực sự có thể cứu Thiên Tinh Giới, vẫn cần là sự chung sức đồng lòng, mọi người cùng nhau cố gắng.
Tần Uyển đang nghĩ vẫn chưa xem hoa văn trên xương mọc thành hình gì, đang chuẩn bị quay về phòng để xem thu hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4704153/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.