Triều Hi nói:
“Thiên Đạo lực lượng của Thiên Tinh Giới nếu còn có thể phát huy tác dụng chống lại sự xâm nhập từ bên ngoài, Thiên Tinh Giới sẽ không rơi vào cục diện như thế này. Ngươi không đặt chiến trường ở Thiên Tinh Giới là đúng.
Điều ngươi thấy là Thiên Tinh Giới còn lại một nửa giới vực chưa sụp đổ, trên thực tế, nửa thế giới này vì Ma Khí tràn vào, sinh linh lầm than, trật tự Thiên Đạo sụp đổ, nó đã đầy rẫy vết nứt, bất kỳ một lực lượng ngoại giới nào tràn vào, có thể chỉ là Đại La Kim Tiên, thậm chí có thể chỉ là một đòn tùy tiện của Kim Tiên cảnh, cũng có thể trở thành sợi lực lượng cuối cùng đè sập nó.”
Tần Uyển rót thêm một chén Quả Tửu cho Triều Hi, hỏi:
“Còn cứu được không?”
Triều Hi nói:
“Thế giới chưa sụp đổ, sự việc chưa thành định cục, mọi thứ vẫn còn cơ hội xoay chuyển. Hy vọng mong manh, nhưng không phải không có.”
Thành thật mà nói, nàng khá phục Tần Uyển và Nguyệt Doanh. Họ rời khỏi Thiên Tinh Giới đều có nơi đi và tương lai tốt hơn, nhưng khi thế giới nơi mình sinh ra gặp nạn, lại nghĩa vô phản cố quay về.
Sự việc đến bước này, chỉ có thể tận nhân lực, tri thiên mệnh. Tần Uyển nghĩ thoáng lắm. Tần Uyển ăn xong xiên nướng trước mặt, cảm ứng được dấu ấn do lão tổ Nguyệt Doanh để lại, liền biết sắp đến lối ra vào. Nàng nói với Triều Hi:
“Ta đi trước, dỡ bỏ cấm chế ở lối ra vào.”
Dù là Mê Trận do lão tổ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4704135/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.