Hồ A Ngốc thấy Mẫu Thân mình xuất hiện, kinh ngạc ngây người. Tần Uyển nói:
“Ngài bảo tôi đến mà.”
Khẳng định rồi, chính là lão tổ tông nhà mình, chân thân đã đến, không còn là hóa thân Nguyên Thần chỉ đẹp mã mà vô dụng nữa. Triều Hi nhìn thấy Nguyệt Doanh gọi:
“Là ngươi à.”
Nguyệt Doanh ôm quyền với Triều Hi, liếc nhìn hướng Thiên Lang Vương đang lao tới, gọi Tần Uyển:
“Mau đi, ngẩn người ra đó làm gì? Bị đ.á.n.h oan nhiều như vậy rồi, mà còn ngốc thế.”
Nàng vừa nói, nhảy lên bệ đài, liếc thấy Hồ Hậu, nhìn từ trên xuống dưới hai lần, nhìn bệ đài, rồi nhìn cái bát dính m/áu trong tay Hồ Hậu, mới hậu tri hậu giác nhận ra, trận pháp này là do con hồ ly trước mặt mở, không phải con cháu nhỏ nhà nàng.
Hắc Vũ, Triều Hi, Dao Khuyết, Long Li và Hồ Hậu thấy Hồ Hậu thần sắc căng thẳng liên tục nhìn về phía tiền điện, rồi thấy nữ tử vừa đến cũng đầy vẻ lo lắng nhìn qua, hiểu rằng tám chín phần là Thiên Lang tộc đang đuổi tới, cũng vội vàng lên bệ đài.
Tần Uyển thấy Hồ A Ngốc vẫn còn ngây ngốc nhìn lão tổ tông Nguyệt Doanh, vội kéo nàng một cái, gọi:
“Đi thôi.”
Hồ Hậu đ.á.n.h một thủ ấn, phù trận trên bệ đài liền nâng họ bay lên không trung. Tốc độ bay của phù trận không chậm. Vài hơi thở đã vượt qua chiều cao của cung điện, để lộ quảng trường trước điện.
Hàng ngàn bầy sói như thủy triều tuôn ra từ trận truyền tống trước điện, lao thẳng về sân thượng hậu điện.
Tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4702251/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.