Nguyệt Kiểu Kiểu thở dài thật lâu:
“Ta bây giờ thật sự không thể đáp ứng được.”
Nàng nhìn mưa thác bên ngoài liền cảm thấy đầu óc tê dại. Tại sao lại có cơn mưa lớn như vậy! Nếu nó rơi xuống Hồ Sơn, Hồ Sơn cũng có thể bị cuốn trôi, hóa thành đại dương.
Tần Uyển nói:
“Nhiều chuyện ta cũng không hiểu mà, một người tính ngắn hai người tính dài, khi mọi người đều không có chủ ý, thì cứ mò đá qua sông từ từ vượt qua là được.”
Nàng chỉ lên trên, nói:
“Gặp phải thiên tai là không có cách nào, chỉ có thể làm tới đâu hay tới đó. Bây giờ có hai vị Địa Tiên cảnh Lão Tổ Tông đỡ ở trên đầu, yên tâm rồi.”
Nguyệt Kiểu Kiểu hỏi:
“Vậy bước tiếp theo làm sao? Hồ Sơn lớn như vậy sắp xếp ở đâu?”
Tần Uyển nói:
“Trước tiên lấy chút Linh Thạch chôn vào núi, rồi xem có thể luyện hóa Thái Âm Chi Khí thẩm thấu vào Hồ Sơn không. Tuy nhiên, chỗ này không an toàn, chúng ta phải đổi chỗ khác trước, còn về việc đi đâu, bây giờ ai cũng không biết bên ngoài là tình hình như thế nào, còn sẽ có thay đổi gì, chỉ có thể đi tới đâu hay tới đó thôi.”
Nguyệt Kiểu Kiểu nói:
“Được rồi, nghe theo ngươi.”
Tần Uyển lại hỏi:
“Ta thấy Hồ Sơn có rất nhiều Yêu Tộc, chúng nó thế nào? Không gây rối chứ?”
Nguyệt Kiểu Kiểu nói:
“Hồ Sơn không thể chứa nhiều Yêu Tộc như vậy, chỉ có thể tụ tập lại để tránh nạn trước. Những người có Đạo Hạnh cao, ba đến năm tháng không ăn không uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4691375/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.