Bạch Oánh kêu lên:
“Các ngươi nghĩ rằng các ngươi có thể đi được sao? Chuyện Triệu Tông Hoằng bắt tu sĩ tu luyện ma công, không phải một mình hắn làm, trong thành còn có đồng đảng, một khi đến nơi không người chú ý, chắc chắn sẽ bị họ gi/ết người diệt khẩu.”
Nàng tăng âm lượng, nói:
“Ngươi và Tần Nguyệt Nguyệt, chính là người vạch trần hành vi của họ. Tần Nguyệt Nguyệt vừa nhìn là có thể nhận ra lai lịch của ma công, lại còn có thể một chiêu chế địch, tóm gọn Triệu Tông Hoằng đang tu luyện ma công, đồng bọn của Triệu Tông Hoằng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Các ngươi bắt Triệu Tông Hoằng rồi lại thả, rõ ràng cũng có ý đồ thâm hiểm.”
Tần Uyển dừng bước, quay người đi đến bên cạnh Bạch Oánh, nói:
“Có một câu chuyện, một nông phu đi trên đường, thấy một con rắn độc bị đông cứng, liền ôm nó vào lòng ủ ấm cứu sống nó, kết quả việc đầu tiên con rắn độc tỉnh lại, chính là c/ắn nông phu một miếng.
Lúc đó nông phu liền nghĩ, cứu con rắn này làm gì, trực tiếp túm bảy tấc đ.á.n.h ch/ết là được. Họ Bạch kia, Triệu Tông Hoằng muốn diệt khẩu ta, cứ để họ đến, xem ai diệt ai.
Nếu họ muốn diệt khẩu ngươi, ta mặc kệ ngươi ch/ết. Cứu ngươi lại cứu ra cả kẻ thù rồi, hả! Ta đáng đời tỉnh lại không lén lút chạy đi, lại còn cố ý cứu các ngươi ra, tặng các ngươi Đan Dược mà còn tặng sai rồi.”
Nàng nói xong, quay người bỏ đi, tiếp tục đi dạo Chợ Tọa Kỵ. Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4691334/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.