Tần Uyển nói:
“Có đ.á.n.h lại cũng chỉ có thể đ.á.n.h trả, chúng ta không còn nơi nào khác để đi.”
Lão Tổ Tông hỏi:
“Điện Chủ đâu? Bọn họ đi đâu rồi? Chúng ta có thể đi Mẫu Thân tựa Điện Chủ.”
Tần Uyển thầm nghĩ:
“Ta biết A Ngốc giấu Điện Chủ, Phụ Mẫu, Huynh Tỷ ta ở đâu đâu.”
Nhưng A Ngốc không nói, ắt có lý do không nói, nàng tất nhiên sẽ không hỏi. Nàng nói:
“Điện Chủ họ là Nguyệt Hồ, chúng ta là Lôi Hồ, Nguyệt Hồ và Lôi Hồ không ở cùng một nơi.”
Lão Tổ Tông gật đầu:
“Cũng phải ha. Vậy thì ở lại đi. Nhất Nhất, con sắp xếp chỗ ở cho chúng ta.”
Tử Trưởng Lão ngay lập tức dẫn họ đi đào sơn động, sắp xếp nơi ở. Làng mạc quá không an toàn, đ.á.n.h nhau là bị hủy hết.
Nàng dẫn cả nhà đến ngoài sơn động của Tần Uyển, vốn định để họ làm hàng xóm với Tần Uyển, kết quả phát hiện sơn động của Tần Uyển đã sập, nơi Tần Uyển đả tọa còn có vết m/áu, lại nghĩ đến vết thương ở chân của Tần Uyển, lập tức cảm thấy ở nhà tốt hơn.
Ít nhất nhà sập, một chút xà gỗ cỏ khô không làm gãy chân yêu quái. Nhưng giờ làm sao lo được việc xây nhà, Tử Trưởng Lão liền để họ tạm thời ở ngoài trời vậy.
Tần Uyển kiểm kê vật tư trong Pháp Bảo trữ vật của tu sĩ, mất cả mấy ngày. Hơn nửa số tu sĩ ở đây xuất thân từ Thập Đại Tiên Tông, dù chỉ là Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, cũng rất giàu có.
Linh Thạch, Đan Dược, Phù Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4691307/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.