Kiếm đ/âm vào Đan Điền, cộng thêm ý Lôi khuấy động, Đan Điền của nàng ta lập tức tan nát, thương tích không khác là bao so với ấu tể hồ ly trắng vừa chịu đựng. Tần Uyển không rút kiếm ngay, mà đợi Lôi Lực xâm nhập vào xương cốt và toàn bộ kinh mạch của Dư Gia, mới rút kiếm về. Nàng lại dùng kiếm lột một mảng vỏ cây trên thân cây lớn bên cạnh, viết một hàng chữ:
“Đệ tử tiên môn ngược sát ấu tể hồ tộc.”
Nàng ngồi trở lại vào nồi, nhấc con ấu tể khí tức yếu ớt vào theo. A Ngốc theo Tần Uyển ngồi vào trong nồi, nhìn hàng chữ nàng viết, cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, khiến nó đặc biệt khó chịu.
Nó không nhớ mình có từng có bạn đời hay không, không nhớ mình có từng có con cái hay không, nhưng bây giờ tất cả hồ ly mang huyết mạch Nguyệt Hồ trên Hồ Sơn, đều là hậu duệ huyết mạch của nó.
Nếu nó không có con cái, những hậu duệ huyết mạch này từ đâu mà có? Nếu nó có con cái, con cái của nó đi đâu rồi? Có phải cũng đã bị sát hại? A Ngốc theo Tần Uyển, quay lại chỗ nướng thịt nai, có chút không hiểu, hỏi:
“Tại sao phải viết dòng chữ ‘Đệ tử tiên môn ngược sát ấu tể hồ tộc’? Dù viết, bọn họ vẫn sẽ hành động như vậy thôi.”
Tần Uyển nói:
“Bây giờ chúng ta yếu ớt, không quản được nhiều, chỉ có thể quản chuyện trước mắt. Thấy nhân tộc ức h.i.ế.p yêu, đặc biệt là ấu tể, đương nhiên phải khiến những kẻ đó trả giá. Dư Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4691281/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.