Tần Uyển cũng bắt đầu giả vờ ngây ngô, vẻ mặt như thể ngươi nói gì, ta không hiểu. Nàng phát hiện chiêu này khá hữu dụng. A Ngốc ngẩng đầu nhìn Tần Uyển, nói:  
 "Đói." 
 Hồ Tứ nói:  
 "Bát Muội, ta cũng đói rồi."  
 Nó vẫn còn nhớ đến tôm cá trong mương nước bên bờ sông. Tần Uyển lập tức đứng dậy, nói:  
 "Đi, bắt cá thôi." 
 Dẫn Hồ Tứ và A Ngốc đi về phía bờ sông. 
 Tuy rằng lại quay về, khá là cạn lời, nhưng nghĩ lại, ít nhất có một nơi an ổn để ở, có thể học thêm bản lĩnh, tu luyện nâng cao thực lực, đợi đến khi có tính toán khác trong tương lai, sẽ không còn yếu đuối bất lực như bây giờ. 
 Hỏa Hồ trưởng lão bị phạt cấm túc mười năm, có thể thấy được thái độ của Hồ tộc đối với bọn họ. Điện chủ và các trưởng lão biết nàng không bình thường, nhưng Giám Hồn Bảo Kính đã soi qua, xác định nàng là Hồ tộc. 
 Chỉ là nói rõ rằng họ biết nàng có điều khác biệt, không nói là nhất định phải cưỡng ép truy cùng hỏi tận, còn ban ơn chiếu cố. Tần Uyển cảm thấy Hồ tộc khá tốt. A Ngốc đi theo Tần Uyển đến bờ sông, thấy mương nước được đào ra, bất ngờ nhưng cũng không bất ngờ liếc nhìn Tần Uyển, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng. 
Mồi nhử treo ở cửa mương nước đã không còn, dây leo dùng để ngăn tôm cá trốn thoát ở cuối mương cũng không biết bị kẻ nào tay nhanh hơn não nhấc lên vứt lên bờ, chỉ còn lại vài cành cây thưa thớt cắm phía sau. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4665027/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.