Tần Uyển càng lúc càng cẩn thận hơn khi làm bậc thang. Chúng leo được khoảng mười mét, thì đều đã mệt, lại kiên trì leo lên thêm một chút, đến chỗ vách đá nhô ra có thể kẹt vững cái nồi.
Tần Uyển trước hết gác vài cành cây nằm ngang, đặt thêm một lớp bảo vệ dưới cái nồi, lại gác thêm vài bậc thang phía trên, để mình có chỗ đứng, lúc này mới kéo Hồ A Ngốc đến bên cạnh, để tránh khi vận chuyển nồi đụng vào nó.
Sau đó nàng và Hồ Tứ hợp sức vận chuyển cái nồi lên, gác xong, trước hết để Hồ A Ngốc có thân hình nhỏ nhất chui vào nồi, ngồi ở chính giữa, giữ thăng bằng tốt, Tần Uyển và Hồ Tứ lúc này mới từ đầu kia áp sát vách đá cẩn thận bò vào.
Hai Tiểu Hồ Ly hình người, một Tiểu Hồ Ly hình dạng Hồ Ly, ba đứa mắc kẹt giữa vách đá, chen chúc trong một cái nồi, sợ hãi lo lắng. Tuy nói, cảm giác cái nồi đã kẹt vững rồi, nhưng lỡ như thì sao? Lỡ như đang ngủ trở mình, làm cái nồi bị nghiêng, rồi lại lật, ba đứa chúng sẽ cùng nhau rơi xuống.
Tần Uyển nghĩ không ổn, lại buộc sợi dây trên người mình vào cành cây phía trên, buộc cả hai tai Nồi Sắt lại. Chúng ăn một ít thịt cá khô mang theo, Tần Uyển lại không nhịn được, khẽ nói:
"A Ngốc, tuy ngươi trông có vẻ ngây ngô, nhưng thực sự không giống Tiểu Hồ Ly. Mẹ ta khi m.a.n.g t.h.a.i chúng ta, đã ăn quả Khai Khiếu, khi chúng ta nhỏ như ngươi, cũng chỉ biết ăn, ngủ, chơi. Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4665023/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.