Tiểu Hồ Ly tạp mao ngồi xổm bên mép nồi cắm đầu ăn thịt cá, vẫn vẻ mặt ngây ngô khờ khạo. Tần Uyển thầm nghĩ:
"Cho ngươi giả vờ!"
Lát nữa gặp vách đá dựng đứng hoặc hang nước gì đó, tìm cơ hội đá ngươi xuống. Hồ Tứ thấy Tần Uyển tỉnh dậy, thu công, hai Tỷ Muội lại ăn chút đồ, kéo nồi tiếp tục lên đường. Tần Uyển nghĩ, tạm thời còn có thể mang theo nồi, thì cứ mang theo đã, đợi đến khi thực sự không thể mang đi được nữa, thì vứt.
Nàng dẫn hai Tiểu Hồ Ly đi dọc theo khe núi đi vào bên trong. Khe núi khá rộng, ngay cả chỗ hẹp nhất, cũng rộng hơn một thước, đối với Hồ Ly con mà nói, chạy đi chạy lại dễ dàng. Nhưng đối với cái nồi mà nói, đặt nằm ngang thì không kéo vào được.
Tần Uyển đành phải chia thịt cá trong nồi cho nàng, Tứ tỷ và Hồ A Ngốc mỗi đứa một ít, đeo sau lưng, rồi vứt hết thịt còn lại trong nồi, dựng nồi lên, lăn đi. Trước đó sửa nồi, cân nhắc đến việc treo lên luộc thịt nấu nước tiện lợi, đã cố ý đúc hai cái tai.
Lúc này lăn đi, hai cái tai Nồi Sắt lại trở nên hơi vướng víu, hơn nữa cạnh bên của Nồi Sắt bị nghiêng, không đứng vững, vì vậy lại trở thành vừa lăn vừa kéo. Hồ Tứ đẩy Nồi Sắt, lại nói với Tần Uyển:
"Tần Uyển, vứt Nồi Sắt đi."
Tần Uyển nói:
"Không được. Sau này nồi của ta dùng để đúc thành Bổn Mệnh Pháp Bảo, vứt đi rồi ta lấy gì đúc."
Hồ Tứ yếu ớt hỏi:
"Vậy muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-sat-ham-thien-kiep/4665021/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.