Gần đây phòng họp gia tộc họ Bạch bận rộn náo nhiệt hơn mọi khi nhưng hôm nay không khí ở đây lại trang nghiêm đến đáng sợ.
Sắc mặt Diệp Hoa Nồng cũng trở nên khó coi hơn bao giờ hết.
Trên mặt bàn lúc này là tài liệu chứng cứ chứng minh lão Lưu và lão Triệu tham ô công quỹ nhằm bỏ túi riêng. Mấy ngày nay Bạch Tiềm đã ẩn nhẫn âm thầm điều tra nhằm chặt đứt bè cánh của Diệp Hoa Nồng. Sở dĩ hôm nay bà ta có nét mặt như vậy vì bà ta chột dạ.
Lão Lưu và lão Triệu đơ ra như con chó chết nằm sấp trên bàn, mặc cho mấy người bảo vệ lôi đi ra ngoài.
Riêng Diệp Hoa Nồng thì còn nỗ lực chống đỡ vì dù sau bà ta cũng còn chút tôn nghiêm của bà chủ nhà họ Bạch.
Bạch Tiềm khoát tay ra lệnh cho mọi người lui ra hết, để bên trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Diệp Hoa Nồng lẳng lặng ngồi im cố giữ nét mặt bình tĩnh. Bạch Tiềm bước vòng ra sau lưng bà ta khẽ cúi xuống nói nhỏ: “Bà còn gì muốn nói nữa? Nếu có ghét tôi cũng nên tránh ngày tôi kết hôn mà quấy rối chứ! Giờ bà đã chọc tôi không vui rồi.”
“Thắng làm vua thua làm giặc, tao không có gì để nói nữa. Mày muốn chém muốn giết thì tùy.”
“Sao tôi lại muốn giết bà chứ?” Giọng Bạch Tiềm nhàn nhạt đến khó tin: “Năm đó bà đã hãm hại mẹ tôi đến cùng đường và chết trong uất hận. Bà nghĩ tôi sẽ để cho bà chết dễ dàng vậy sao? Ít ra phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-niem-kho-noi/1522541/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.