Edit: Diem Nguyen
Beta: TieuKhang
Ban đêm không khí rất lạnh, nhà gỗ lại không kín gió. Bạch Tiềm đi mượn được hai tấm chăn mang về đắp cho cô. Trong lúc ngủ mơ Hòa Lam trở mình kéo chăn cuộn sang một bên. Bạch Tiềm cởi quần áo chui vào chăn từ sau lưng cô, cùng cô chung giường, chung chăn, khẽ khàng ôm cô.
Da thịt Hòa Lam rất mềm mại, tướng ngủ cũng rất ngoan. Lúc Bạch Tiềm ôm lấy cô, cô không yên mà cựa mình rồi lại chìm sâu vào giấc ngủ.
Lúc nửa đêm tuyết bắt đầu rơi dày. Khoảng cách giữa những căn nhà gỗ cũng không gần lắm. Nếu cố mà nhìn ra căn kế bên thì cũng chỉ thấy một khoảng tối đen như mực. Màu của bóng đêm và màu tuyết trắng bỗng trở nên kết hợp hài hoà. Và trong cảnh sắc ấy cũng không thiếu tiếng gió rít qua những cành cây trụi lá rung lắc giữa trời khuya. Khung cảnh ấy không khỏi làm cho người người xích lại gần nhau hơn để tìm hơi ấm...
Ngày thứ hai lúc họ thức dậy, bên ngoài thật yên ắng tịch mịch còn vạn vật thì chỉ phủ duy nhất một màu tuyết trắng.
Mọi khi tới kỳ nghỉ lễ chính thức, thân thể Hòa Lam thường đặc biệt suy yếu, cô nằm cả ngày ở trên giường chứ không dậy nổi. Sáng nay Bạch Tiềm lại nấu cho cô một bát canh hoạt huyết, cẩn thận đút cho cô từng muỗng một.
Hòa Lam chỉ ăn vài muỗng, cảm thấy miệng khô lưỡi đắng nên nuốt không trôi.
Bạch Tiềm dỗ dành cô: "Ăn nhiều một chút, chờ chị khoẻ lại em sẽ dẫn chị đi ngắm tuyết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-niem-kho-noi/1522506/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.