Mồ hôi ứa ra đầy hai lòng bàn tay Hòa Lam.
Bạch Tiềm không chút kiêng dè, “Em còn nghĩ rằng chị không biết gì cả, thì ra cũng giống người khác. Mặc dù trong lòng em chị là người rất đặc biệt, nhưng mà…” Nói đến đây, cậu cười khẩy, khẽ nhún vai.
“Sao em có thể coi như không có chuyện gì như vậy hả?” Hòa Lam hỏi.
“Vậy chị cho rằng em nên làm gì?” Bạch Tiềm nhoài người tới, nhìn vào mắt cô nói: “Em đã muốn nói thẳng ra lâu rồi. Giờ em không cần nói chị cũng đã biết, không phải rất tốt sao?”
Hơi thở của cậu nóng hổi phả lên mặt cô, tai Hòa Lam đỏ bừng lên, vội quay đầu. Bạch Tiềm xoay mặt cô lại để cô nhìn thẳng vào mắt cậu: “Tại sao không nhìn em? Chột dạ hay sợ hãi? Nếu là người ngay thẳng sao lúc nhìn thấy lại không nói gì? Thật ra trong lòng chị cũng đang vui mừng, đúng không? Nếu là một thánh nữ thì sao lại xem mấy thể loại này? Dục vọng của chị chưa được thỏa mãn sao?”
“Tiềm! Em nói bậy bạ cái gì vậy?” Hòa Lam cảm thấy như tấm màn che bị xé rách, bí mật trong lòng mình cũng bị cậu nhìn thấu, môi khẽ run run. Cô khổ sở che mặt, kìm nén hơi thở.
Bạch Tiềm kéo tay cô ra, nâng cằm cô lên, rồi hôn cô. Cả người cô bị cậu giam ở trong lồng ngực chỉ bằng một tay nhưng lại rất chặt, khiến cô có giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được. Cô không ngừng thở dốc, chỉ có thể bị động chịu đựng, xụi lơ ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-niem-kho-noi/1522499/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.