DỊCH: Đào Phùng Lan Phương
Hai người đi thăm Tiêu Tễ Phong trước tiên, nhưng hiện tại Tiêu Tễ Phong vẫn còn đang nằm trong phòng ICU và chưa tỉnh lại, nên cũng không thích hợp để vào thăm.
Mẹ Tiêu đứng ở cửa, nháy mắt khi nhìn thấy Thịnh Viện Tuyết, giống như nhìn thấy kẻ thù, không quan tâm đến sự ngăn cản của ba Tiêu, lập tức vọt đến trước mặt cô ta, giáng cho cô ta một cái tát thật mạnh, "Cô còn có mặt mũi để tới đây sao?!"
Thịnh Viện Tuyết bụm mặt khóc rống xin lỗi, "Con xin lỗi.....Con không cố ý, con cũng không biết chuyện sẽ biến thành như vậy....."
"Con không bao giờ muốn tổn thương anh ấy......Con thích anh ấy như vậy sao có thể đi hại anh ấy.......Con không phải cố ý......"
Nếu gác ở ngày thường, Thịnh Viện Tuyết chính là ứng cử viên con dâu tương lai tốt nhất trong lòng mẹ Tiêu, bà ta đương nhiên sẽ tin tưởng những điều mà cô ta nói, nhưng bây giờ....
Thịnh Viện Tuyết là hung thủ làm tổn thương con trai bà ta.
Chỉ cần nghĩ tới đứa con trai cưng của mình vẫn còn đang nằm trong phòng ICU lạnh lẽo, bà ta chỉ ước làm cho cô ta có thể nếm trải mùi vị của việc bị xe đâm là như thế nào.
"Một câu không cố ý sẽ bù đắp nỗi đau mà Tễ Phong phải chịu sao? Cô có biết đã mất bao nhiêu tiếng đồng hồ mới có thể giữ lại cái mạng của nó hay không?" Mẹ Tiêu tức giận nói.
Bị chất vấn liên tục, Thịnh Viện Tuyết á khẩu không nói thành lời, chỉ có thể lấy hồ sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nho-thuong-tham-tan-xuong-tuy/1000292/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.