"Mặc quần áo xong, cút ra đây." Anh xách cô từ trên giường xuống, cầm theo quần áo đẩy mạnh vào toilet.
Thịnh Hạ như một con rối gỗ bị anh ném vào toilet, sau lưng đụng phải bồn rửa tay, xương cốt cùng đá hoa cương va vào nhau phát ra một tiếng "Cộp".
Cô ôm bồn rửa tay, một lúc lâu không thể đứng thẳng eo.
Duệ Dạ đi ra cửa, lại nghênh đón Thịnh Viện Tuyết tiến vào đây, "Anh Duệ, sao anh lại ở đây?"
Con ngươi đen sâu của Duệ Dạ quét trên mặt cô ta một vòng, "Còn em, sao em lại ở đây?"
Thịnh Viện Tuyết cúi đầu, gò má hơi phiếm hồng, ".....Là, là Tễ Phong, anh ấy bảo em tới."
Ánh mắt Duệ Dạ sâu thẳm: "Tiêu Tễ Phong....."
"Đúng vậy.....Sao sắc mặt anh Duệ lại khó coi như vậy?" Thịnh Viện Tuyết nghi hoặc nhìn anh, sau đó liếc mắt nhìn vị trí anh đứng trước cửa, cười cười, "Thật trùng hợp, Tễ Phong nói đây là phòng của anh ấy....."
Duệ Dạ: "Tiêu Tễ Phong gọi em đến làm gì?"
"Việc này......Em cũng không rõ lắm, anh ấy chỉ gửi định vị cho em, bảo em tới đây." Thịnh Viện Tuyết giống như ngây thơ đưa điện thoại cho anh xem, hoàn toàn không có chút phòng bị.
Thịnh Hạ từ bên trong bước ra, nhìn đến chính là hình ảnh hai người thân mật dựa vào nhau.
"Sao cô lại đi ra từ đây?" Thịnh Viện Tuyết hồ nghi nhìn Thịnh Hạ vừa bước ra.
Thịnh Hạ im lặng không nói, quan sát kỹ ý đồ trên mặt cô ta.
Cô muốn xác nhận, bóng dáng mơ hồ cô nhìn thấy trước khi bất tỉnh nhân sự, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nho-thuong-tham-tan-xuong-tuy/1000287/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.