Tiêu Tễ Phong nhìn Thịnh Hạ ở phía xa đang bị một đám người vây quanh, mày kiếm nhíu lại.
Điện thoại bị hất văng nên trong lòng Thịnh Hạ rất khó chịu, một khắc khi nhìn thấy hắn, liền cảm thấy yên tâm, còn gặp được người quen, cục diện này giải quyết cũng không lâu lắm.
"Tổng giám đốc Tiêu, anh đã tới....." Quản lý quán bar gương mặt tươi cười chào đón.
Thế nhưng Tiêu Tễ Phong chỉ nhìn ông ta một cái, lập tức đi nhanh về phía Thịnh Hạ.
Nhóm paparazzi giơ máy ảnh lên chuẩn bị chụp, lại không biết vệ sĩ từ đâu tới thu lại hết máy ảnh.
Tiêu Tễ Phong đứng thẳng trước mặt Thịnh Hạ, ngửi thấy một mùi hăng hắc, nghiêm giọng hỏi một câu: "Sao lại thế này?"
Thịnh Hạ chỉ vào chậu nước trên mặt đấy, liếc nhìn Phương Chỉ bên cạnh: "....Tai nạn."
Tiêu Tễ Phong: "Anh đưa em về."
Thịnh Hạ gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Phương Chỉ: "Đưa cô ấy về trước."
Tất cả paparazzi hay anti-fan bây giờ đều ước không thể cắn nát Phương Chỉ ra để nếm thử mùi thịt, có lẽ bởi vì một câu "Đồng bệnh tương liên" của cô ấy đã khiến Thịnh Hạ sinh ra một cảm giác kỳ lạ, cô cũng không phải là một người thích xen vào chuyện của người khác, nhưng giờ phút này lại muốn giúp cô ấy một tay.
Không có ai khác hiểu rõ hơn ngoài Thịnh Hạ, khi một người cảm thấy tuyệt vọng, ngoài mặt có kiên cường thế nào, nếu có một người chấp nhận vươn tay ra với mình, dù không thể giúp đỡ tận tâm, nhưng dù sao......điều đó chứng minh cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nho-thuong-tham-tan-xuong-tuy/1000283/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.