Ngồi trong một quán bar sang trọng và đông khách, nhìn ~ đôi trai gái dìu nhau nhảy ~ điệu nhạc rất tình tứ mà lòng Bảo Quyên thấy vô cùng sốt ruột. Bách Cơ đã hẹn với nàng ở đây mà mãi đến bây giờ, đã hơn một tiếng đồng hồ trôi qua mà vẫn không thấy bóng dáng anh đâu cả. Ly nước cam trên bàn đã tan hết đá tràn nước cả ra ngoài mà nàng cũng không đụng đến. Vừa lo sợ chuyện của Phi Hân ở nhà, vừa nóng lòng chờ Bách Cơ làm nàng cảm thấy như ngồi trên đống lửa. Không chịu nổi, nàng đến bên quầy điện thoại gọi cho Bách Cơ, nhưng bấm máy và chờ mãi vẫn không có người nhấc máy. Bực dọc, Bảo Quyên bỏ máy định quay về đi tìm Bách Cơ, nhưng không may cú quay người quá mạnh nên nàng đụng phải anh bồ đang cầm hai ly nước trong tay, làm nước văng ra tung toé vào cả bộ đồ đẹp của nàng. Nổi cáu, Bảo Quyên gắt: 
- Mắt mủi để đâu mà đi đứng kiểu gì lạ vậy. 
Tội nghiệp cho anh bồi sững sờ trước Bảo Quyên, vì thật sự nàng mới là người có lỗi trong vụ va chạm này. Nhưng khách là "thượng đế" nên anh bồi nhỏ nhẹ: 
- Xin lỗi, xin lỗi. Tôi vô ý quá. Bây giờ tôi có thể giúp gì cho cô được không? 
Bảo Quyên quắt mắt: 
- Không cần đâu. Để tôi tự đi rửa được rồi. 
Bảo Quyên quày quả bỏ vào phòng vệ sinh, để lại anh bồi thở dài, lắc đầu 
- Anh bảo sao? Bây giờ, mọi chuyện như thế này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nhip-tinh-yeu/3262503/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.