Phi Hân vươn vai, thở phào nhẹ nhỏm. Nàng bận tiếp mấy vị khách mà đã mất đi cả một buổi sáng. Nàng biết chăc"" chắn giờ này Bách Cơ đã về rồi. Lòng cảm thấy thật bối rối, nàng biết thế nào anh cũng nhớ nàng và chắc cũng đang nôn nóng chờ gặp nàng. Không chần chừ, Phi Hân chải lại mái tóc và xem lại gương mặt mà lúc sáng nàng đã cẩn thận trang điểm nhưng không cầu kỳ. Việc nàng trang điểm là muốn che giấu đi những nếp nhăn và nét xanh xao trên mặt, bởi mấy tháng nay quá cực nhọc vì công việc nên nàng đã ốm đi rất nhiều, cộng thêm những đêm nàng không ngủ được vì nhớ anh làm cho đôi mắt thâm quầng. Nàng không muốn Bách Cơ thấy những nổi vất vả trên gương mặt nàng. Nàng biết, nếu anh thấy nàng sa sút như thế, anh sẽ rất lo và đau xót. Bởi thế nàng cố gắng trang điểm cho khuôn mặt mình thật tươi sáng để đón anh. Ngắm nhìn mình trong gương, Phi Hân cảm thấy hài lòng. Dù cho Bách Cơ có tinh mắt cách mấy, cũng không phát hiện ra làn da xanh và đôi mắt thâm quằng của nàng. Liếc nhìn vào gương một lần nữa, Phi Hân mỉm cười và bước ra ngoài. Vừa bước ra khỏi cửa thì nàng đã gặp Bảo Quyên. Không đợi Phi Hân hỏi, Bảo Quyên đã mau mắn: 
- Phi Hân này! Anh Bách Cơ đã về từ lâu rồi. Anh ấy đang nôn nóng muốn gặp cậu đấy. 
Phi Hân cười tươi, sung sướng: 
- Mình đến đó ngay. Cám ơn cậu nhé, Bảo Quyên 
Nói xong Phi Hân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nhip-tinh-yeu/3262497/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.