Phi trường hôm nay đông nghẹt người và người. Trên gương mặt người nào cũng lộ vẻ nôn nóng, mong chờ. Có lẽ ai cũng trông mong cái giây phút hội ngộ, sau bao nhiêu ngày xa cách. 
Hai ông bà Bách Nghiệp như đứng không yên, mắt không ngứng dõi trên bầu trời bao la để chờ đón chiếc máy bay. Chiếc máy bay đó sẽ mang đứa con trai thân yêu của họ từ nước ngoài trở về, sau gần mười năm du học. Phi Hân đọc rõ được tâm trạng của họ, nàng thấy thật xúc động. Còn nàng thì sao? Trong vai một người vợ tương lai đi đón chồng mà sao lòng thấy trống rỗng, quạnh hiu. Nếu như lúc này, nàng là một người vợ bình thướng đi đón chồng như những người vợ sắp cưới khác, có lẽ tâm trạng của nàng còn nôn nóng xao xuyến hơn cả ông bà Bách Nghiệp. Nhưng đối với nàng thì khác. Nàng đang mong cái mà nàng không muốn chờ. 
Có lẽ vì không muốn tham gia vào câu chuyện này, hay sợ làm đau lòng cho đứa cháu gái, nên ông Thịnh sáng nay cáo bệnh, không tháp tùng cùng mọi người đi đón Bách Cơ. Phi Hân rất hiểu và thông cảm với nỗi khổ của chú. Còn bà Kiều Mi, bên cạnh sự nôn nóng của ông bà Bách Nghiệp, bà cứ như con chim sáo hót đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Tìm đủ lời ca ngợi ông bà Bách Nghiệp và Bách Cơ, mặc dù bà cũng chưa một lần biết mặt Bách Cơ, làm cho Phi Hân cảm thấy vô cùng gượng ngùng trước sự nịnh hót của thím. 
Sự chờ đợi của mọi người rồi cũng được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nhip-tinh-yeu/3262478/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.