Matt có thể tử tế với nàng về chuyện con mèo, nhưng cách cư xử của anh ta cũng chẳng hơn gì Daniel hay thuyền trưởng Rowse. Caroline nhận ra điều đó khi anh ta lách vào trong nhà qua cánh cửa không cài then mà không buồn ngoảnh lại nhìn nàng đang đi sau họ vài bước. Thế mà nàng đã mong anh ta sẽ đứng lại để nhường nàng vào nhà trước cơ đấy! Rõ ràng tất cả những kẻ đi khai hoang mà nàng đã gặp, từ gã linh mục mặt mày cau có đến đứa con út của Mathieson, đều thô lỗ hết mức có thể. Những quy tắc ứng xử của một quý ông lịch lãm chẳng được coi ra gì ở Tân thế giới này. 
“Vào đi, Tobias, và làm chút rượu. Đảm bảo là nó sẽ khiến đầu ông lâng lâng đấy. Cô nhỏ đó nợ ông bao nhiêu vậy?” 
“Một khoản kha khá.” 
“Tôi cũng đoán thế.” Nghe giọng Matt như đang chuẩn bị tinh thần. “Chính xác là bao nhiêu?” 
Câu trả lời của thuyền trưởng Rowse khiến Matt rên rỉ. Anh ta gườm gườm nhìn Caroline, vừa mới bước qua ngưỡng cửa, bằng ánh mắt tối sầm. Rồi anh ta lắc đầu và biến mất qua một cánh cửa ở đầu kia phòng, Rowse bám theo sát gót. 
Cảm thấy hơi xấu hổ, Caroline đứng nguyên tại chỗ, chớp chớp mắt nhìn quanh không gian mờ tỏ trong nhà. 
Chỉ mất vài giây mắt nàng đã thích nghi với sự thay đổi của ánh sáng. Nàng nhìn lướt căn phòng khách rộng lớn trước mặt, đôi mắt mở to kinh ngạc. 
Đồ đạc bừa bộn khắp phòng - nào yên cương, mũ, giày, nông cụ, một khúc thân cây đẽo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nay-troi-van-con-xanh/64278/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.