Đêm hôm đó, tiếng tuyết rơi bên ngoài chỗ trú ẩn của họ gần như đã biến thành một bản hòa âm của các tiểu thiên sứ trên thiên đàng, nhưng cả Caroline lẫn Matt đều không hề hay biết. Họ yêu nhau, thủ thỉ, cười đùa, rồi lại yêu nhau, và niềm hạnh phúc ấy khiến họ lâng lâng như đang ở trên thiên đường. 
Mặc dù họ không ngủ gần như cả đêm, nhưng Caroline vẫn thức giấc ngay lúc tia nắng đầu tiên lọt vào. Bên trong hang sáng lạ lùng vì ánh phản chiếu từ lớp tuyết bên ngoài. Đống lửa vẫn cháy đều vì Matt vẫn tiếp lửa thường xuyên, nhưng nó hầu như không xua tan được giá lạnh. Tuy nhiên, do được quấn chặt trong chiếc áo lông và những tấm chăn, Caroline vẫn cảm thấy vô cùng ấm áp. 
Dĩ nhiên, có một người đàn ông to lớn, vạm vỡ để chia sẻ thân nhiệt với nàng cũng giúp ích rất nhiều. 
Cánh tay anh ôm eo nàng, một bàn tay đặt ngay bên dưới ngực, và chân anh gác lên đùi nàng đầy sở hữu. Nàng nằm cuộn tròn, lưng áp vào bụng anh, và phải cố gắng lắm nàng mới xoay được người để nhìn kỹ anh. 
Khi ngủ, trông anh như một thiên thần tội lỗi bị đày xuống trái đất, mái tóc đen buông rủ lòa xòa trước mặt, hàng mi dày hình lưỡi liềm như lông chồn zibelin phủ rợp hai gò má rám nắng. Những đường nét của anh hoàn hảo như thể được tạc nên bởi một nghệ sĩ điêu khắc bậc thầy. 
Mặt trần tục ở anh là bộ râu lởm chởm lâu ngày chưa cạo, và người tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nay-troi-van-con-xanh/2375292/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.