Lâm Ái Mỹ rời đi, Lâm Ninh tay cầm tách trà, thổi khói trà nghi ngút bay về phía cửa, Lâm Ái Mỹ đi ra khỏi cửa. Lâm Ninh không che dấu nữa, nhoẻn miệng cười đắc ý.
"Anh Dương có muốn một bát canh không, em mang cho, xía!" Nhại lại cách gọi chảy nước của Lâm Ái Mỹ, Lâm Ninh đặt tách trà xuống bàn. Tay cầm lên chiếc nĩa sắn vào miếng táo đưa lên miệng, cắn một miếng táo lớn nhai nhoàm nhoàm.
"Anh Dương a" Lâm Ninh vừa nhai vừa nhái giọng.
Tiểu Vỹ đứng bên cạnh, vừa vui mừng vì mắt cô chủ đã thấy được hồng trần, vừa hả hê vì màn kịch kia, nhưng quan trọng nhất vẫn là tò mò chuyện của cô cậu.
"Cô và cậu chủ ngủ với nhau thật hả?" Tiểu Vỹ hỏi.
Lâm Ninh ngưng lại nhai táo, hai gò má phồng phồng ngưng lại một nhịp, cô nhìn thấy vô vàng ánh mắt chờ mong đến từ tất cả người hầu trong nhà.
Tiểu Vỹ bên cạnh, hai cô hầu đứng bên cầu thang lau lau chùi chùi thanh gỗ quý nhưng mắt không nhìn thanh gỗ mà tròn xoe nhìn về phía Lâm Ninh, mấy nữ hầu đứng bên hồ cá cũng chẳng có tâm trí làm việc, những gương mặt đáng yêu với đôi mắt tròn như mắt cún mong chờ Lâm Ninh trả lời.
Mấy người hầu này là đang mong chờ cô lắm a.
Lâm Ninh nhai nhoàm nhoàm hai cái, nuốt ực xuống.
"Mọi người tin luôn đó hả?" Lâm Ninh kinh ngạc hỏi.
"Haiz!" Toàn bộ nhân công đang có mặt đồng loạt thở dài, tuyệt vọng thu lại ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664742/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.