Phàm Dương dỗ ngọt Lâm Ninh một lúc, cô sụt sùi nước mắt, nói đi nói lại vẫn nghi ngờ.
“Anh có thật là không muốn vợ nhỏ không?”
Phàm Dương chỉ biết cười khổ, hôn rít một hơi thật sâu trên mái đầu nhỏ.
“Một mình em chưa đủ loạn à?”
“Đủ rồi…” Lâm Ninh lẩm bẩm thủ thì.
Ừ thì chỉ mình cô thôi là được rồi, ông Phàm này chỉ là tấm chồng của Lâm Ninh, cái cần gạt này hơi khó nuốt nhưng mà cũng chỉ của mỗi Lâm Ninh a!
Phàm Dương liền cười, cưng chiều ôm ấp người trong lòng.
“Đúng rồi, mình em là đủ rồi, không thêm không bớt.”
“Hựm…” Thế mà vừa rồi anh còn lựa chọn nào là đệ nhị đệ tam mỹ nhân, còn lựa sang cả chân dài.
Cơ mà bây giờ nghĩ lại, giọng anh lúc đó tuy là rất nghiêm nhưng nghe như nào cũng có cảm giác đang trêu ngươi khích tướng Lâm Ninh.
Lâm Ninh xoay mặt nghiêng một bên để nhìn người phía sau, cái miệng nhọn ra.
“Anh lại trêu em à?”
“Không” Phàm Dương liếc mắt đi nơi khác, rất thản nhiên mà vô tội đáp.
“Anh nào có dám trêu gì bà lớn.”
Há! Nói như vậy là rõ ràng quá rồi.
Mặt Lâm Ninh đen kịt, xoay ngược lại vung nắm đấm vào lòng ngực anh.
“Anh đừng có trêu em nữa!”
Phàm Dương hứng chịu cú đấm, rất thoải mái ôm bà nhỏ, dụi vào gò má đỏ thẹn hôn một cái.
“Ngoan nào, bà lớn sau này không cần nhẫn nhịn, không thích thì cứ nói không thích biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664724/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.