Lâm Ninh nằm nướng trên giường, điện thoại rung tèn tèn trên tủ đầu giường, cô lười biếng lăn người một vòng, vươn tay ra cầm lấy điện thoại, mắt vẫn nhắm, mớ ngủ trả lời.
“Alo…”
“Ninh Lâm Ninh! Cậu có biết tớ vừa gặp ai không?” Giọng nói Doãn Linh kinh hoàng thốt lên, vang vội qua loa điện thoại, Lâm Ninh phải di chiếc điện thoại xa ra khỏi lỗ tai, xém chút thì điếc a.
Những khi bà cô họ Doãn này kích động sẽ thuận miệng hô tên ngày bé của Lâm Ninh, hồi trước, khi mẹ con Lâm Ninh ở Thành Hội, Lâm Ninh theo họ Ninh của mẹ, nguyên tên là Ninh Lâm Ninh.
“Chuyện gì a?” Lâm Ninh lười biếng mở mắt, nằm dài ra như con cá sấu nằm úp.
“Cậu gặp ai mà là hoảng hốt như thế? Diễn viên nổi tiếng nào đến tiệm bánh của cậu à?” Nhắc đến diễn viên nổi tiếng, Lâm Ninh chợt ngốc đầu dậy, phấn khích hỏi.
“A này này, Phùng Thế Phong hả?” Nam diễn viên này rất nổi tiếng a, người này là nam thần trong lòng Lâm Ninh và Doãn Linh, Doãn Linh hốt hoảng như vậy có khi nào là nam diễn viên đó đến tiệm bánh.
“Không phải không phải” Doãn Linh nói nhanh, âm thanh thở dốc vừa đi vừa nói.
“Tớ đến trước Hoa Viên rồi đây, gặp mặt rồi nói chuyện.”
“Hả?” Doãn Linh đến Hoa Viên rồi ư, Lâm Ninh vội vàng bật dậy, không lười biếng nữa nhảy xuống giường.
Ở Hafam lúc đó.
Phòng thượng tổng đóng kín, phía ngoài là gian phòng thư ký cũng chẳng có một bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664719/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.