"Chưa muốn yêu đương sao? Chúng ta đang ở tuổi đẹp nhất để yêu đương đó" Lâm Ninh thốt lên.
"Tuổi này là phải yêu."
"Phải đó, cậu nên yêu đương đi, có người bảo vệ thì còn sợ gì lão dê già kia nữa" Doãn Linh thêm thắc câu nói, cù chỏ huých nhẹ vào vai Lâm Ninh.
Lâm Ninh lập tức thêm hoa kết trái cho câu nói.
"Tớ thấy ở đây có một người nguyện ý bảo vệ cậu, sẵn sàng đấm cho lão dê già một trận."
Lời nói mập mờ của Lâm Ninh đã quá rõ ràng, tất cả mọi người lập tức trầm trồ đồng thanh.
"Ồ!"
Mọi người hô lên, vô vàng ánh mắt nhìn Vân Trang và Lý Thành.
"A... A này" Vân Trang bối rối, hai gò má đỏ ửng, vội vàng xua xua hai tay.
"Các cậu đừng có chọc mình và Lý Thành nữa, đã qua hai năm rồi còn gì, đừng trêu bọn mình nữa."
Lý Thành hiện tại đã không còn cảm giác gì với Vân Trang nữa, hai năm rồi a, hai năm không liên lạc, chỉ gặp nhau hai lần do lớp tụ họp nên là... Lý Thành đã sớm hết tình cảm với cô.
Vân Trang nghĩ như thế, trái tim nhói loạn một trào, tay xua loạn, rối rít nói.
"Chuyện đó cũ rít rồi mà hai cậu còn trêu mình nữa, thật là, Ninh Ninh Linh Linh, mình giận đó."
Vân Trang lén nhìn Lý Thành ở đối diện, anh nhìn chằm chằm cô, ánh mắt trực diện làm cho Vân Trang càng thêm loạn nhịp. Cô quay mặt sang Lâm Ninh và Doãn Linh, rối rít oa oa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664700/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.