Đêm nay ở Nhất Bang, thủ hạ được thưởng cho một vị tiểu thư, có thể làm gì cũng được, chỉ đừng để vị tiểu thư ấy chết.
Lâm Ái Mỹ mơ mơ màng màng nằm trên sàn nhà, trên người không một mảnh vải che thân đẫm vết đỏ tím.
Một thùng nước đá lạnh ngắt tạt lên gương mặt Lâm Ái Mỹ, đánh tỉnh Lâm Ái Mỹ từ cơn mê loạn, cô tỉnh lại.
Lâm Ái Mỹ nhìn thấy trước mặt là những gã đàn ông, bọn họ vây xung quanh cô như một miếng mồi.
Lâm Ái Mỹ lật đật ngồi dậy, mới nhận ra toàn thân trần truồng.
“A…” Hai tay vội vàng choàng qua ngực, Lâm Ái Mỹ mở to mắt nhìn những gã đàn ông trước mặt, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
“Các người… Các người là ai…” Tại sao cô lại ở nơi này? Quần áo của cô đâu?
Lâm Ái Mỹ có hàng nghìn hàng vạn câu hỏi, hoảng sợ nhìn đám đàn ông gần mười người trước mặt.
“Lâm tiểu thư…” Một gã đàn ông lên tiếng nói “Đã tỉnh thuốc chưa?”
“Thuốc?” Lâm Ái Mỹ ngơ ngẩn, ký ức trở về khoảng khắc trước khi mất ý thức.
Phải rồi, cô đến gặp Phàm Dương và rồi cùng Phàm Dương uống rượu.
“Phàm Dương, Phàm Dương đâu rồi?” Lâm Ái Mỹ choàng tay che ngực, hai chân khép lại, giây phút chân động đậy, cảm giác rát bỏng ở giữa hai chân chạy dọc sống lưng.
Trái tim Lâm Ái Mỹ ngừng đập, mở to mắt, cô ngẩn ngơ, dường như hiểu được bản thân đã bị xâm phạm, nhưng cô không chấp nhận, cúi đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664628/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.