Tại vinh thự của Phàm Huệ.
Bà đang nghe điện thoại, nghe được tin tức gì đó trong điện thoại khiến cho đôi mắt bà ánh lên tia vui mừng, hỏi lại một lần nữa.
“Có thật không?”
Đầu dây điện thoại trả lời, khoé môi Phàm Huệ càng lúc càng giương cao.
“Được rồi, làm tốt lắm, có tin tức mới lập tức báo cho tôi.”
Phàm Huệ vô cùng hài lòng, cúp máy, chuyển sang một cuộc gọi khác, đầu dây bắt máy.
“Anh trai, tôi có tin tốt cho anh đây.”
“Chuyện gì?” Đầu giây đáp lại là giọng nói của Phàm Chí Viễn.
Phàm Huệ nâng cao nụ cười, đáy mắt sắt lạnh liếc nhìn về phía xa xăm.
“Chuyện về Phàm Dương…”
…
Doãn Linh ngồi bên giường bệnh của Lâm Ninh, hai tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo xoa xoa, ủ ấm cho bàn tay cô bạn.
“Cậu có thai rồi đó…” Doãn Linh khẽ cười, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng Lâm Ninh, ánh mắt Doãn Linh nổi lên một tia đau lòng.
Nghe thấy Lâm Ninh có thai, Doãn Linh đột nhiên nhớ đến cô cũng từng mang thai, cô cũng từng có một đứa con, nhớ đến đứa bé chưa kịp nhìn ánh sáng đó. Bi ai trên mi mắt ngấn thành lớp nước, dịu dàng dặn dò Lâm Ninh.
“Phải biết quý trọng thân thể mình, mau mau khoẻ lại đi.”
Lâm Ninh ngất đi từ tối hôm qua, hiện tại đã bảy giờ sáng.
Phòng bên cạnh vẫn chưa hoàn thành phẫu thuật, Lục Tiến có nói với cô rằng Phàm Dương tạm thời an toàn, bác sĩ đã xử lý được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664590/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.