“Bà nhỏ ơi, phở boà của em về đến rồi.”
Phàm Dương vui vẻ đi vào phòng, Lâm Ninh đã ngồi sẵn sàng trên bàn ăn, nhìn thấy anh, cô nhoe ra nụ cười tắn.
“Chồng em mười điểm, xứng đáng một cái hôn.”
Lâm Ninh đứng trước mặt anh, nhón chân, hôn chụt lên bạc môi uy lãm.
Phàm Dương cong môi cười, xoa đầu bảo bối.
Lâm Ninh ngoan ngoãn ngồi ăn bát phở, gương mặt tươi tắn bắn ra bông hoa hạnh phút, ăn xong rồi lại trèo lên giường, chui vào lòng anh làm tổ.
Ngày hôm sau…
Hôm nay Phàm Dương được các bác sĩ kiểm tra tổng quát, anh đã hoàn toàn phục hồi, chỉ cần kiên trì uống thuốc và tẩm bổ cơ thể, bồi dưỡng cho những bộ phận bị tổng thương.
Anh đã có thể trở về Hoa Viên, tâm bổ còn là tay nghề vô địch của bà Năm, Phàm Dương và Lâm Ninh chuẩn bị trở về Hoa Viên.
Lục Tiến tiễn hai người ra xe, mắt quạ liếc nhìn đăm đăm vào Lâm Ninh, ánh mắt anh mang theo nhắc nhở.
Lâm Ninh nhìn thấy cái liếc nhìn nhắc nhở, hàng mi dài rũ xuống, bước vào xe ngồi.
Hoa Viên có nội gián, Phàm Dương chỉ vừa hồi phục, đây là thời điểm người trong Phàm gia nhận định Phàm Dương yếu ớt nhất, đây cũng sẽ là cơ hội rất tốt cho kẻ gián điệp đó.
“Trước đây cô có thể an toàn ở Hoa Viên, có thể thấy là vì cô và Phàm Dương lúc đó hoàn toàn không phát sinh tình cảm. Bây giờ thì tình thế đã khác đi rồi, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664582/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.