Phàm Dương ra khỏi phòng, lát sau khi anh đã đủ bình tĩnh, Phàm Dương mới quay trở lại phòng làm việc.
Lâm Ninh đứng im một chỗ, từ lúc anh rời đi đến khi anh trở về cô vẫn ở vị trí lúc đầu.
Phàm Dương lướt qua Lâm Ninh, tiến đến bàn làm việc, ngồi xuống ghế tổng, mặc kệ cô đứng trôn chân ở kia.
Lý Cẩn theo sau Phàm Dương đi vào phòng, nhìn thấy Lâm Ninh, Lý Cẩn suýt chút té ngã, khúm núm nói với Lâm Ninh.
“Phu… Phu nhân, tôi đưa phu nhân về.”
Lâm Ninh nhìn anh ngồi ở bàn làm việc, đôi mắt nghiêm nghị nhìn màn hình máy tính tập trung làm việc, không hề nhìn đến cô. Lâm Ninh nhìn anh, thắc mắc với Lý Cẩn.
“Anh ấy không về sao?”
Cũng đã giờ tan tầm rồi, anh bảo Lý Cẩn đưa cô về, còn anh thì ở lại.
Vừa rồi cô có nghe hai người nhân viên nói chuyện, họ nói anh túc trực ở công ty, không hề về nhà. Bây giờ cô theo Lý Cẩn trở về trước, chắc chắn anh sẽ không về nhà nữa, anh sẽ bỏ mặt cô ở Hoa Viên.
Lâm Ninh mới không đi về một mình, cô bước đến trước bàn làm việc, hai hàng mi còn vươn hạt nước tròn xoe nhìn anh.
“Anh về thì em mới về.”
Phàm Dương vẫn nhìn màn hình máy tính, chuyển sang nhìn văn kiện trên bàn, tay cầm chiếc bút đặt xuống văn kiện ký tên, lạnh nhạt đáp.
“Về trước đi.”
Cô bậm môi, đứng im trước bàn làm việc, trái tim đập lùng bùng do dự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cung-la-anh/2664533/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.